Kỳ nghỉ hè lớp Tám bắt đầu. Đới Kha chỉ quẩy đúng hai ngày, đến sáng ngày thứ ba, sau khi ăn sáng xong, cậu đã ngoan ngoãn đeo cặp sách lên vai.
– Anh đi đâu thế? – Lương Mạn Thu hỏi, cầm chiếc đ ĩa vừa ăn xong chuẩn bị vào bếp rửa. Cô đã có ý thức nhường nhịn cậu – một học sinh sắp thi chuyển cấp – nên chủ động gánh vác phần lớn việc nhà.
Ba lô của Đới Kha tuy là loại hai quai nhưng cậu toàn đeo một bên vai. Cậu xốc lại quai đeo, đáp:
– Lão Đới đăng ký lớp học thêm cho anh rồi, phải tranh thủ ôn tập trước khi vào học chính thức và kiểm tra bù đắp lại kiến thức bị hổng các kiểu.
Lương Mạn Thu ngạc nhiên:
– Bác đăng ký cho anh à?
Đới Kha nhíu mày, cao giọng:
– Chứ chẳng lẽ anh tự rước khổ vào thân, tự đi đăng ký?
Lương Mạn Thu hỏi:
– Ở đâu ạ?
Đới Kha đáp:
– Lò luyện Phong Lâm gần hồ chứa Thúy Điền, hình như không xa thư viện Thúy Điền lắm.
Lương Mạn Thu hỏi tiếp:
– Từ mấy giờ đến mấy giờ, học tuần mấy buổi ạ?
Đới Kha trả lời:
– Cũng như đi học bình thường thôi, từ chín giờ sáng tới năm giờ chiều, học sáu ngày nghỉ một ngày.
Lương Mạn Thu lại hỏi:
– Buổi trưa anh có về nhà ăn cơm không?
Đới Kha đáp gọn:
– Không về.
– Dạ. – Lương Mạn Thu gật gù ra chiều suy nghĩ.
Đới Kha cảnh giác:
– Nhân lúc anh không có nhà, em định làm gì?
Lương Mạn Thu nói:
– Anh, nếu buổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-qua-kham-diem-phe-sai/2745194/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.