Lương Mạn Thu quyết định học cao học. Việc tiếp theo là phải thưa chuyện với Đới Tứ Hải, vì học cao học chỉ có chút trợ cấp, khó tránh khỏi việc tiếp tục để ông chu cấp.
Đới Kha đề nghị nói giúp với Đới Tứ Hải, vì mỗi lần xin tiền Đới Tứ Hải, Lương Mạn Thu đều hơi sợ sệt.
Lương Mạn Thu đáp:
– Anh à, em không thể chuyện gì cũng dựa vào anh được.
Đới Kha nghe vậy thì bĩu môi:
– Có cầu không đi, lại cứ thích lội sông.
Đới Kha dĩ nhiên là cầu nối giữa Lương Mạn Thu và Đới Tứ Hải.
Tết Nguyên Đán năm 2019, cả nhà quây quần ăn cơm.
Đới Kha dùng đầu gối huých nhẹ vào chân Lương Mạn Thu dưới gầm bàn, liên tục ra hiệu cho cô.
Lương Mạn Thu né không kịp, bị anh huých cho suýt làm rơi cả chén cơm trên tay, cô liếc anh mấy cái mà chẳng ăn thua.
Hai vợ chồng Đới Tứ Hải nhìn nhau, thầm nghĩ lẽ nào cuối cùng cũng đến lúc bọn trẻ công khai tình cảm. Có điều, thời điểm này xem ra không mấy thích hợp.
Đới Tứ Hải chủ động lên tiếng:
– Tiểu Thu có chuyện gì muốn nói à?
Lương Mạn Thu liếc Đới Kha, ý bảo anh đừng giục nữa, rồi mới thưa chuyện:
– Bác ơi, con đang học năm ba, còn hơn một năm nữa là tốt nghiệp, con đang tính chuyện sau này.
Đới Tứ Hải gật đầu:
– Đúng là nên tính sớm, giờ này năm ngoái anh con đã chốt xong căn nhà cũ ở Bích Lâm Hồng Đình, đợi thực tập là dọn vào ở. Tiểu Thu, con có dự định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mon-qua-kham-diem-phe-sai/2745251/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.