Kỷ Minh Thời rơi nước mắt.
Giọt lệ lặng lẽ rơi xuống.
Anh nghẹn ngào nói: "Tôi thật sự rất tệ sao?"
Đồng đội đều im lặng.
Tất cả bọn họ đều là streamer.
"Anh khóc đấy à?"
Họ đồng loạt bỏ việc đẩy trụ, vào phòng livestream của Kỷ Minh Thời hóng chuyện.
"Tôi chưa từng thấy Kỷ Minh Thời khóc bao giờ!"
Vẻ mặt vô cùng phấn khích.
Kỷ Minh Thời tâm trạng tệ hại.
Quay đầu lấy một chai rượu Mao Đài, uống một hơi dài.
"Là do tôi chưa đủ cố gắng sao?"
"Cô ấy gặp tôi một lần liền chặn tôi."
"Tôi xấu xí đến vậy sao?"
"Sao cô ấy có thể nhẫn tâm như thế, lạnh lùng như thế, vô lý như thế?"
Rõ ràng anh đã say.
Khóe mắt đỏ bừng.
"Cô ấy nói tôi kém cỏi, tôi đã thức trắng đêm để học, vậy mà cô ấy lại chặn tôi ngay lập tức, không cho tôi cơ hội níu kéo."
"Nhưng! Tôi không làm kẻ si tình đáng thương."
Anh càng nói càng buồn.
Cuối cùng trở nên cực kỳ lạnh lùng.
Nghiến răng nghiến lợi nói: "Tốt nhất đừng để tôi gặp lại cô ấy."
Tôi đơ người.
Cô bạn thân Phương Bạch gửi tin nhắn đến đúng lúc.
[Cưng ơi, hè này đi Anh chơi không?]
Tôi lập tức đặt vé máy bay.
Cơ thể có chút không thoải mái.
Chuồn trước đã.
Máy bay hạ cánh.
Tôi mở app giải trí, thuật toán đề xuất toàn tin về Kỷ Minh Thời.
Một vài tài khoản tin tức còn mạnh miệng.
[Kỷ Minh Thời, bạn gái cũ của anh đâu rồi? Sao cô ta không lên tiếng? Không phải là sợ rồi chứ?]
Tôi khinh thường, quyết định để lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-dao-hoa/2708353/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.