*raw: 男儿有泪不轻弹, đàn ông không dễ khóc ______________________________________________________ Đừng hỏi tôi đến từ đâu. Tiệm bánh ngọt đầu đường phát bài hát cũ hơn 40 năm trước –《Cây ô liu》. Lời bài hát khiến lòng Trang Tử Ngang thổn thức, lúc này bản thân cũng là kẻ phiêu bạt không chốn về. Dù bên bố hay mẹ, chỉ có thể gọi là “nơi ở”, chứ không thể gọi là “mái ấm”. Cậu không muốn quay lại căn hộ hai phòng của mẹ, cô đơn chống đỡ màn đêm hiu quạnh. May mà vẫn có thể nương tựa vào bạn bè. “Con trai, bố bỏ nhà đi rồi, con có thể cho bố tá túc một đêm không?” Trang Tử Ngang gọi Lý Hoàng Hiên. “Đương nhiên, con xuống đón bố ngay.” Lý Hoàng Hiên thoải mái. Trang Tử Ngang nở nụ cười, không uổng công đẻ đứa con trai này. Nếu một ngày mình không còn trên đời nữa, chắc thằng bé sẽ đau lòng lắm! “Bố sao vậy?” Dưới tiểu khu, thấy mặt mũi Trang Tử Ngang lấm lem máu, Lý Hoàng Hiên không khỏi lo lắng hỏi han. “Không sao, gần đây bị nóng trong người.” Trang Tử Ngang nhẹ nhàng đáp. “Bố phải chăm sóc sức khỏe đấy, con còn chờ bố dưỡng lão để lo ma chay mà.” Lý Hoàng Hiên giỡn. Bạn thân chân chính, không chiếm hai câu tiện nghi, cả người sẽ khó chịu. Theo ngôn ngữ GenZ, là cha con cây khế.* *raw: 共轭父子 (cộng ách phụ tử),ngôn ngữ mạng TQ kiểu bạn thân chơi với nhau thường xưng cha-con Trang Tử Ngang lòng đầy u sầu, chẳng buồn đùa lại. Nhà của
Quê hương tôi ở phương xa.
Vì sao lưu lạc?
Lưu lạc nơi đất khách
Lưu lạc!
……
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-diep-trang-sinh-cao-ngoa-bac/2796983/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.