Lý Hoàng Hiên đúng là tên không não, cứ nằng nặc đòi ngủ trưa cùng Trang Tử Ngang.
Tô Vũ Điệp đành tạm biệt hai người rồi quay lại lớp học.
Trang Tử Ngang liếc Lý Hoàng Hiên một cái, ánh mắt đầy sát khí.
Nghiệt chủng, e là không thể để ngươi sống nữa.
Trang Tử Ngang từng dẫn Lý Hoàng Hiên tới căn hộ hai phòng của Từ Tuệ, có điều lần này nhìn sáng sủa hơn nhiều, khiến người khác dễ chịu.
Hai chú cá vàng tung tăng bơi lội trong bể, cũng giúp căn hộ tăng thêm sức sống.
“Cảm giác thật tuyệt, tớ cũng muốn dọn ra ngoài ở một mình quá.”
Trang Tử Ngang lườm cậu ấy: “Căn duplex 180m² nhà cậu không sướng à?”
Lý Hoàng Hiên cười nói: “Xin thứ lỗi cho tôi vì cả đời này ngổ ngược, phóng túng, yêu tự do.*”
*lời bài hát của “Trời cao biển rộng”-Beyond, vietsub by: Dừa Dã Thằng nhóc này, có phúc mà không biết hưởng. Trang Tử Ngang thầm nghĩ, nếu cậu có gia đình hạnh phúc như vậy, sao nỡ bỏ nhà ra đi nổi? Hai người cởi giày, nằm song song trên giường, nhìn chằm chằm trần nhà trắng xóa. Cơn buồn ngủ chưa đến, bèn tán gẫu trước. “Con trai, Tô Vũ Điệp xinh vãi, cậu đang theo đuổi cậu ấy hả?” Lý Hoàng Hiên hóng hớt. “Nói linh tinh gì đấy? Tớ mới quen cậu ấy ba ngày.” Trang Tử Ngang vội phủ nhận. “Nữ sinh kiểu đó dễ khiến người khác nhất kiến chung tình mà, cậu cần gì làm sói đuôi to*?” Lý Hoàng Hiên thản nhiên vạch trần. *sói đuôi to=giả vờ Gia súc Trang Tử Ngang, vừa thấy Tô Vũ Điệp tới là tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-diep-trang-sinh-cao-ngoa-bac/2796991/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.