Biên tập: Đi Đâu Đấy
Chương 68
Góc nhìn của Ân Khoan: Cậu thử xem…
Chiều hôm đó, khi Ân Khoan vừa trở thành bạn cùng bàn với Cao Manh, cậu bị Dương Cừu và đám con trai trong lớp chặn lại trong nhà vệ sinh.
Dương Cừu lười biếng nhìn cậu, cười cợt:
“Ân Khoan, mày bị gì vậy? Sao lại thích ngồi chung với đầu heo thế?”
Ân Khoan mỉm cười, đáp tỉnh bơ:
“Thế giờ tao ngồi chung với Khỉ ca à?”
“Mày!” Dương Cừu lập tức nổi giận, mặt hầm hầm nhìn Ân Khoan.
Ân Khoan vẫn cười nhàn nhã, bảo:
“Ấy, Khỉ ca đừng nóng. Tao ngồi với cô ấy thật ra vì tao thích mùi thuốc Đông y mà.”
Cậu tiếp lời, vừa nói như thật vừa pha chút giả dối:
“Ông tao là thầy thuốc Đông y, từ nhỏ tao đã thích ở trong tiệm thuốc của ông để ngửi mùi dược liệu. Ước mơ hồi bé của tao là làm bác sĩ Đông y đấy.”
Rồi, cậu cười cợt, nói thêm:
“Mà không phải thấy ‘Ngao ca’ cầu xin khắp nơi không ai chịu đổi chỗ sao? Đúng lúc tao chịu được mùi thuốc Đông y, nên giúp ‘Ngao ca’ một tay thôi mà.”
Nghe Ân Khoan gọi mình là “Ngao ca,” tên con trai kia vừa cười ha hả vừa nhăn mặt:
“Lớp phó thể dục đúng là tốt bụng! Nhưng mà đừng gọi tao ‘Ngao ca’ nữa, nghe khó chịu chết đi được!”
“Khó chịu à?” Ân Khoan giả bộ ngạc nhiên, giọng đầy mỉa mai: “Không phải vẫn dễ nghe hơn ‘đầu heo’ à?”
Cậu dừng một chút rồi chớp mắt hỏi đầy “chân thành”: “Hay để tao gọi mày là ‘đầu heo’ nhé?”
“Thôi thôi, cứ gọi là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mong-xuan-ngai-ngu/624570/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.