Tối qua, Nhạc Thành phải tăng ca đến tận ba giờ sáng, hôm nay vốn đang nghỉ bù ở nhà thì đột nhiên nhận được điện thoại, phải chạy đi mua dầu thuốc từ chỗ người bạn làm ở viện y học cổ truyền. Chờ anh ta lái xe đi được nửa đường, Chu Lang lại gọi tới, bảo Nhạc Thành đến thẳng bệnh viện số ba tìm bác sĩ Tần.
Khi anh ta đến được văn phòng trên tầng hai của học viện nghệ thuật Ninh Đại, vừa mở cửa ra đã cảm thấy có gì đó khó xử.
Chu Lang đang khoanh tay đứng bên cửa sổ, còn vị giáo sư Kỷ đã gặp vài lần thì ngồi trên ghế, hàng mi cụp xuống, đôi mày nhíu chặt không giãn ra được.
Chu Lang gật đầu với anh ta: "Để đó rồi ra ngoài đi."
Nhạc Thành: "Vâng."
Sao bầu không khí có vẻ lạ thế này nhỉ, bà chủ nhà mình... trông cứ như một tên ác bá đang cưỡng đoạt dân nữ, ức h**p người lành vậy.
'Cạch' một tiếng, cánh cửa đóng lại từ bên ngoài.
Kỷ Tú Niên ngồi im bất động, Chu Lang cầm lấy lọ thuốc: "Cô nằm xuống đi?"
"Thật sự không cần đâu. Tôi tự làm được."
"Cô có bôi tới không?"
"Vậy để Phương Tầm vào giúp tôi cũng được."
"Tôi biết kỹ thuật xoa bóp."
Kỷ Tú Niên chống tay lên bàn đứng dậy, nhưng cơn đau lưng bùng lên dữ dội, mới đi được vài bước nàng đã khụy xuống.
Chu Lang vội đưa tay giữ lấy vai nàng, nhìn thẳng vào mắt nàng: "Kỷ Tú Niên, ngày xưa bác sĩ nói thế nào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-anh-nhin-van-nam-co-hai-thon-quang/2910855/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.