Chu Lang bị tiếng bước chân trong phòng đánh thức.
Hách Thư Du đứng bên giường: "Tỉnh rồi à? Có muốn đến bệnh viện xem sao không?"
Chu Lang lắc đầu: "Không cần đâu."
Ánh mắt cô lướt qua phía sau Hách Thư Du rồi nhanh chóng thu về.
...Đúng như dự đoán.
"Giờ cảm thấy thế nào, còn dậy nổi không?"
"Không phải vấn đề gì to tát cả. Chắc cũng muộn rồi phải không, còn kịp máy bay không?"
"Các giáo viên khác nhà đều có việc nên họ đi trước rồi. Anh đã đổi vé của em và anh sang chuyến tối, vốn còn định gọi bác sĩ..."
"Không sao đâu, em chuẩn bị một chút rồi mình đi thôi."
Vé máy bay sau khi đổi là chuyến ba giờ đêm, lúc hạ cánh đã là rạng sáng.
Chu Lang không về nhà, cô gọi xe đi thẳng đến công ty.
Cô thư ký trẻ ngáp ngắn ngáp dài đến mở cửa, vừa thấy cô đã sững sờ: "Chu..Chu tổng, xin lỗi tôi đến muộn."
"Cô không đến muộn," Chu Lang nhìn đồng hồ, vẻ mặt mệt mỏi, "Lát nữa Dĩ Ngưng đến thì bảo cô ấy qua tìm tôi."
Xuống máy bay cô mới thấy email Tiết Dĩ Ngưng gửi tối qua.
Chỉ có một dòng, nói rằng Kỷ Trường Hoành đang bị điều tra.
Tám giờ rưỡi, Tiết Dĩ Ngưng gõ cửa.
"Vào đi."
Tiết Dĩ Ngưng đặt mấy tập văn kiện lên bàn cô: "Vấn đề của mảnh đất đó đã bị phanh phui trước thời hạn..."
"Tại sao?"
"Trong quá trình cải tạo đã xảy ra sự cố sụt lún. Hiện tại đang chuẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-anh-nhin-van-nam-co-hai-thon-quang/2910899/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.