Ngay lúc Lý Chúc còn đang hoảng sợ nhìn chằm chằm thì Kỳ Kỳ đã giơ nắm đấm lên, vẻ mặt ác độc đấm thẳng vào bụng gã.
Trong nháy mắt Lý Chúc trừng lớn hai mắt, tiếng kêu thảm thiết vừa vang lên đã đột nhiên im bặt. Có lẽ cú đấm này của Kỳ Kỳ ẩn chứa sức mạnh lớn nhất từ trước tới giờ của cô ta.
Cú đấm này chứa đựng sức mạnh khó có thể tưởng tượng được, sau khi chịu cú đấm thì hình như Lý Chúc còn cảm giác được có một luồng sức mạnh khác chui vào trong cơ thể.
Lý Chúc khiếp sợ há hốc mồm: “Ám kình...”
Kỳ Kỳ buông tay ra, Lý Chúc vô lực ngã phịch xuống đất.
Gã còn chưa chạm đất thì Kỳ Kỳ đã nâng chân lên đá thêm một cú.
“Rầm!”
“Rắc rắc!”
Kỳ Kỳ đá thẳng vào đầu Lý Chúc.
Âm thanh vang lên chứng tỏ xương sọ của Lý Chúc đã vỡ nát.
Lúc đó đầu của Lý Chúc giống như rời khỏi cổ, trực tiếp rũ xuống.
Gã chết rồi.
Gã bị một cú đá của Kỳ Kỳ đá chết.
...
Kỳ Kỳ đứng yên tại chỗ, cô ta há mồm thở dốc, một giọt mồ hôi trượt xuống cằm cô ta, cuối cùng rơi xuống dưới đất.
Đợi đến khi bình tĩnh lại thì Kỳ Kỳ mới quay đầu nhìn Từ Lãng đang nằm trên mặt đất.
Hốc mắt Kỳ Kỳ ửng đỏ, trước giờ cô ta chưa từng nghĩ anh trai vẫn luôn ở bên cạnh mình.
Mấy lời Từ Lãng mới nói cô ta đều nghe thấy hết, vậy nên cô ta mới biết Từ Lãng chính là anh trai mình.
Cô ta không hề nghi ngờ chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-buoc-len-tien/2673036/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.