Bà chủ?
Cho ai làm?
Ơ, đột nhiên nghĩ đến nếu để cho Tiêu Lạc làm bà quản gia, Tiêu Lạc sẽ giống người vợ, chăm sóc một nhà lớn bé, trông coi việc mua sắm, vệ sinh vân vân.
Ngũ Y Y cười nhe răng: “Ai cho tôi trông coi nhà cho người ta.”
Hoắc Phi Đoạt không nhìn Ngũ Y Y mà nhìn phía trước, thản nhiên nói: “Chính xác, vậy giúp tôi trông coi.”
Khi làm người phụ nữ của tôi, trông coi việc nhà của tôi.
Ngũ Y Y lại hiểu lầm, cau mày thở dài: “Không được, khẳng định ở đó có rất nhiều mối tình của ngài, tôi không làm bà chủ.”
Quản gia khác biệt với nữ chủ nhân.
Ngón tay Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng gõ đầu Ngũ Y Y mội cái.
Nha đầu kia có lúc thật là ngốc.
Hai người vừa nói vừa đi vào trong cửa hàng cao cấp nhất.
Vừa vào cửa, Ngũ Y Y liền chú ý đến những bảng hiệu đẳng cấp thế giới.
Trong tủ của từng nhãn hiệu đựng theo rất nhiều vật phẩm quý.
“Quả nhiên là nhãn hiệu thế giới , giá phí cái ví tiền mà mấy nghìn đồng.” Ngũ Y Y nhìn quầy, lắc đầu thở dài: “Chú Hoắc, ngài nói, cái ví tiền này là dùng da cá sấu tốt để làm à, vậy cũng mấy nghìn đồng sao? Mấy nghìn đồng tôi có thể mua vài con cá sấu sống về nuôi.”
Hoắc Phi Đoạt chưa từng sánh đôi cùng người phụ nữ nào đi dạo cửa hàng, hắn vẫn chưa thích ứng, đang dùng ánh mắt sắt bén quan sát một vòng trên lầu.
Trong lòng còn đang lo lắng nếu hiện tại bị kẻ địch phục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133451/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.