Ngũ Y Y hít thở một hơi thật sâu, cười nhạt một tiếng nhìn về phía Phúc Hi, Phúc Hi vội vàng điệu chỉnh tốt vẻ mặt, khuôn mặt ngây thơ nhìn về phía Ngũ Y Y, Ngũ Y Y nói, “Đừng nói tới những chuyện không vui này nữa, cô nói muốn đi đến trung tâm mua sắm? Muốn mua đồ sao?”
Hai người người bắt đầu bàn luận từ quần áo, giày dép, túi xách, những chủ đề nữ nhân luôn thường nói với nhau
Đến khu mua sắm, Ngũ Y Y xuống xe, sửng sốt một chút
Đó không phải là chỗ Hoắc Phi Đoạt đã từng đưa cô đi sao?
Phúc Hi kéo tay Ngũ Y Y, giới thiệu, “Khu mua sắm này, không phải thuộc công ty Bách Hóa của Phi Đoạt ca, chúng mặc dù mua đồ trong này, nhưng có thể dung thẻ của anh ấy để trả tiền. Đi vào thôi”
Trách không được nhiều cô gái muốn được bao nuôi như vậy
Hai người trực tiệp vào thang máy, đi lên khu nữ trang
Phúc Hi lôi kéo Ngũ Y Y đi xem các quầy hang, đột nhiên, cô nhanh chong đi đến một quầy gần đó, hướng Ngũ Y Y hỏi, “Y Y, cô mau đến xem, cái vày rất đẹp, đúng không?”
Ngũ Y Y gật đều một cái, “Không tệ, cô có thể mặc thử xem”
“Tôi thích nhất nhãn hiệu quần áo này, mặc vào rất có mùi vị nữ nhân”
Ngũ Y Y đối với nhãn hiệu quần áo tỏ ra không sao cả, tùy tiện gật đầu phụ họa theo
Phúc Hi cầm một cái vày đi vào chỗ thử đồ
Lúc này nhân viên phục vụ mỉm cười đi tới chỗ Ngũ Y Y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133828/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.