Ngũ Y Y lại bày ra bộ dạng ủy khuất, trả lời câu hỏi của mình: “Được rồi, người ta chỉ tò mò xem Hoặc Phi Đoạt cao cao tại thượng có mùi vị như thế nào thôi, ai lại không muốn có hồi ức đêm đầu chứ?”
Sau đó cô lại chỉ vào chính mình trong gương rồi trừng to hai mắt chất vấn: “Ngũ Y Y, mày quá sa đọa rồi! rõ ràng mà không thích Hoắc Phi Đoạt, vì sao mày còn phát sinh quan hệ với người ta? Làm như vậy là rất không có đạo đức!”
“Trai đẹp ở trước mặt, ai có thể chống lại sự hấp dẫn chứ? Chỉ trách Hoắc Phi Đoạt quá khôi ngô tuấn tú thôi.”
Ngũ Y Y dùng khăn tắm lau chùi tóc ướt, hết sức ngạn nhiên ý thức được một chuyện.
Không phải cô thích Hoắc Phi Đoạt đấy chứ?
Sẽ không, sẽ không, sẽ không!
Sao cô lại có thể thích Hoắc Phi Đoạt chứ?
Nhân vật cao cấp này, làm sao cô có thể nghĩ đến?
Ngũ Y Y nghĩ đến chuyện này cảm thấy đau cả đầu, sau đó nản lòng, vậy không nghĩ đến nữa như thế nào thì thế đó đi.
Muốn nghĩ nữa, thật là tốn sức.
Nghĩ Y Y đã quen thuộc, cô mở tủ quần áo ra, tìm quần áo của mình, cô chọn lấy một bộ rồi mặc vào.
Ôi! Đây là cái gì? Trong ngăn tủ quần áo cô tìm được cái hộp to, tò mò mở ra xem.
“Ôi! Ví tiền thật đẹp, còn là kiểu của nữ!”
Ngũ Y Y nhìn thấy ví tiền này, lập tức nhíu mày.
Sao…………Nhìn quen mắt như vậy!
Nghĩ đến!
Cái ví tiền này, không phải hôm đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2133932/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.