Hoắc Phi Đoạt nở nụ cười: "Phúc Hi nói những lời nói dối thấp hèn này em cũng mắc lừa, chứng tỏ em rất rất để ý đến tôi."
"Mới không có! Tôi không có để ý đến anh! Tôi chỉ là không muốn làm tiểu tam bị người ta phỉ nhổ thôi!"
"Em còn không xứng đáng làm tiểu tam."
"Gì?"
"Gương mặt này của em, chỉ xứng đáng làm người phụ nữ của Hoắc Phi Đoạt tôi, cũng chính là vợ chính thức, muốn làm tiểu tam, còn chưa đủ tư cách. Nhìn trước mắt xe, tiểu tam là Phúc Hi, hơn nữa còn quyết tâm làm tiểu tam."
"Hả?" Ngũ Y Y bị những lời nói của Hoắc Phi Đoạt làm cho mơ hồ.
Cô nghe xong không hiểu hiện tại Hoắc Phi Đoạt đang khen cô hay chửi cô, thương hại cô.
Hoắc Phi Đoạt bắt đầu tháo dây thắt lưng, cởi quần.
"Cô bé, em còn chưa biết những lời tôi nói sao?"
Ngũ Y Y theo bản năng lắc đầu, lắc lắc đầu mới giật mình hét to: "Này, anh làm gì? Vì sao anh lại cởi quần? Anh mặc vào đi, không được thiếu văn minh!"
Hoắc Phi Đoạt cười xấu xa: "Tôi ở trong nhà mình, trước mặt người phụ nữ của mình, vì sao tôi gọi là thiếu văn minh?"
Ngũ Y Y tức giận đến trợn trắng, lại không có cách nào với Hoắc Phi Đoạt, đành phải giả vờ không nhìn anh, lại vẫn vụng trộm nhìn bên dưới thân anh vài lần!
Rầm!
Cô nhịn không được nuốt từng ngụm nước miếng.
Mẹ ơi, phụ nữ sau khi trải qua chuyện nam nữ, thật dễ dàng trở nên háo sắc.
"Ý của tôi chính là, tôi chỉ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2134128/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.