Con bé nghĩ một chút, mắt sáng lên: "Tiểu Ngũ biết rồi, bởi vì ca ca là người lớn, không cần mẹ nhỏ ôm. Nhưng Tiểu Ngũ không nói dối, ca ca ôm mẹ nhỏ một cái, sẽ biết những điều Tiểu Ngũ nói đều là sự thật.”
Ta xấu hổ đến mức chỉ muốn đào một cái lỗ chui xuống đất, vội vàng chuyển sự chú ý của Tiểu Ngũ: "Tiểu Ngũ, mẹ nhỏ đi mua kẹo hồ lô cho con nhé."
May mà trẻ con dễ dỗ, vừa ăn kẹo hồ lô, Tiểu Ngũ lập tức quên chuyện vừa rồi, vui vẻ hớn hở, còn rất ngoan ngoãn đưa tới đút cho ta ăn: "Mẹ nhỏ ăn đi."
Ta nhẹ nhàng cắn một miếng.
Ai ngờ giây tiếp theo, con bé lại đút cho ca ca yêu quý của mình.
"Ca ca cũng ăn đi."
Giang Từ Dạ mím chặt môi, vẻ mặt kháng cự.
Cổ họng ta nghẹn lại: "Tiểu Ngũ, ca ca con không thích ăn đồ ngọt."
"Mẹ nhỏ nói dối, rõ ràng ca ca rất thích ăn đồ ngọt."
Ta đang đau đầu, Giang Từ Dạ lại cúi đầu, ngay chỗ ta vừa cắn, im lặng cắn một miếng.
Ta há hốc mồm, nhìn hắn.
Đường đỏ tươi dính trên cánh môi lạnh lẽo của hắn, tạo ra cảm giác mâu thuẫn, vừa kiềm chế lại vừa khêu gợi.
Ta không tự chủ được mà tim lỡ mất một nhịp.
Hắn nhìn vào mắt ta, đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đôi môi mềm mại, thản nhiên giải thích: "Ta chỉ là muốn dỗ dành con bé."
"Ồ." Ta đương nhiên sẽ không tự mình đa tình.
Đang nói, bên tai truyền đến một giọng nam thờ ơ.
"Mọi người đều ở đây à."
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-dem-xuan/1658764/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.