🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dù sao cơ hội thực tập ở công ty chứng khoán hàng đầu đang nằm trọn trong tay tôi.

Sau khi bị khai trừ khỏi Hội sinh viên và phê bình công khai, danh tiếng của anh ta sụt giảm thê thảm.

Những cô em từng xem anh ta như nam thần lập tức quay lưng, tản đi như ong vỡ tổ.

Tống Hiểu Minh chán nản cực độ, tìm kiếm chút an ủi từ Mạc Nhược Nhược.

Cô ta quả thật cũng tìm đến anh ta.

Nhưng khi mở miệng, cô ta nói thẳng:

“Em cần một cái Hermès.”

Tống Hiểu Minh choáng váng.

Còn tôi, người đã bí mật đọc tin nhắn qua máy tính của anh ta, thì không lấy làm ngạc nhiên.

Tất cả đều nằm trong kế hoạch của tôi.

Tống Hiểu Minh đẹp trai, xuất sắc trước kia, nhưng giờ Mạc Nhược Nhược đã có lựa chọn tốt hơn nhiều.

Cô ta đang mặn nồng với chàng trai lái Maserati hôm sinh nhật – thiếu gia giàu có, tuấn tú như diễn viên thần tượng.

Anh ta không chỉ giàu có, đẹp trai mà còn hài hước, tinh tế và lịch thiệp.

Anh ta nói với Mạc Nhược Nhược dù còn trẻ, nhưng rất mong sớm lập gia đình.

Tôi đoán được suy nghĩ của cô ta – chỉ cần nắm được người này và cưới được anh ta, cô ta sẽ đổi đời ngay lập tức.

Vì thế, cô ta sẵn sàng đánh đổi mọi thứ.

Lần đầu gặp mặt, Mạc Nhược Nhược đeo chiếc túi Chanel giả tôi tặng, khiến thiếu gia kia tưởng cô là tiểu thư nhà giàu.

Anh ta nhấn mạnh:

“Anh chỉ mua Hermès cho các cô gái xách Hermès thật sự.

Gia đình anh cũng muốn anh lấy người môn đăng hộ đối.

Thứ Bảy này em có thể đến nhà anh ăn cơm không? Anh đã bảo ba mẹ rằng tìm được cô gái khiến anh rất thích, họ muốn gặp em trước.”

Cơ hội đổi đời ngay trước mắt, ai mà không phát cuồng?

Người đầu tiên Mạc Nhược Nhược nghĩ là tôi.

Cô vừa nũng nịu vừa than vãn xin mượn quần áo và túi xách.

Nhưng tôi biết tất cả mọi chuyện, từ chối thẳng thừng, nói mình không thích người khác dùng đồ của mình.

Dù cô ấy có van xin thế nào tôi cũng không đồng ý.

Tôi cảm nhận được Mạc Nhược Nhược bắt đầu ghét tôi.

Nhưng chuyện trả thù để sau.

Ngày mai là Thứ Bảy, cô ta nhất định phải có nguyên set “bạch phú mỹ” để chính thức bước vào cửa hào môn.

Thế nên cô ta chuyển sang tìm Tống Hiểu Minh.

Tống Hiểu Minh hoảng hốt: “Em bảo anh lấy đồ của Lâm Yên hả? Cô ấy phát hiện mất!”

Mạc Nhược Nhược không còn nể nang: “Nếu anh không đồng ý, em sẽ kể hết chuyện hai đứa cho Lâm Yên biết. Xem lúc đó anh còn giữ được công việc, hộ khẩu, nhà cửa không.”

Tống Hiểu Minh tức muốn chửi nhưng không dám, dằn ra một câu:

“Anh đưa chìa khóa nhà cho em, em tự đi lấy.”

Tôi và Tống Hiểu Minh từng thuê căn hộ ngoài trường.

Từ sau vụ micro chưa tắt trong giờ học, tôi tránh tiếp xúc anh ta và không về căn hộ đó nữa.

Tống Hiểu Minh nghĩ rằng nếu Mạc Nhược Nhược mượn đồ tối thứ Sáu và trả vào Chủ Nhật, tôi sẽ không hay biết.

Vậy nên, tối thứ Sáu, Mạc Nhược Nhược cầm chìa khóa được anh ta đưa, vào phòng thay đồ của tôi.

Nếu là tôi, chỉ mượn một bộ váy.

Nhưng Mạc Nhược Nhược thì tham lam hơn tôi tưởng.

Cô ta lấy bộ váy Chanel, đôi bông tai Van Cleef & Arpels, vòng tay Cartier, túi Hermès.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.