Tiêu Nhã Kỳ chậm rãi đi từng bước, từng bước đi về phía lớp A1.
2 tay của cô ôm lấy 1 cái giỏ toàn pháo hoa tự chế.
Hễ cô đi ngang qua bất cứ ai đều quay lại nhìn cô.
Không phải vì mức độ nổi tiếng của Tiêu Nhã Kỳ đâu.
Mà là vì cái giỏ của cô có 1 mùi thơm không tưởng.
Hễ ngửi thấy mùi này thì ngay lập tức người ta sẽ nghĩ ngay đến món bún riêu hay cà pháo với canh rau đay ( đây là món ăn của người bắc).
Đó là mùi của mắm tôm, 1 mùi huyền thoại bất diệt.
Tiêu Nhã Kỳ đứng nhìn cánh cửa lớp ở không xa.
Cô biết chờ đón cô ở bên trong chắc chắn sẽ chẳng phải là cái gì tốt lành.
Cái động Yêu Quái này mà chịu để yên cho cô 1 ngày mới lạ.
Nhưng không sao.....!Hôm nay đến phiên cô tặng quà ra mắt nhóm học sinh yêu quý của mình.
Mà được ông hiệu trưởng cho là mến thầy yêu bạn kia.
Tiêu Nhã Kỳ để cái giỏ đựng đầy pháo hoa cô tự chế xuống đất.
Rồi 1 tay cầm hộp quẹt bật lửa lên.
cô cầm 10 cây 1 lúc rồi châm lửa lên.
khoé miệng của cô còn mở 1 nụ cười ma mị.
_" Két......!" cánh cửa được mở ra.
25 người, 50 con mắt đều nhìn ra ngoài cửa.
Không thấy giáo sư Tiêu đâu mà chỉ thấy 1 lúc 10 vật thể không xác định được bay vào.
_" BÙM.....!BÙM.....BÙM....!BÙM....vv...".
Tiêu Nhã Kỳ đứng ở bên ngoài.
2 tay không ngưng châm lửa rồi ném pháo hoa mà bên trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-minh-toi-chap-het/555926/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.