Đến ngày đi áp phòng tân hôn, Diệp Khê đặc biệt thay bộ quần áo mới may lúc thành thân, đeo chiếc vòng bạc, từ trong tủ bếp lấy ra mười quả trứng gà, phủ giấy đỏ lên, lại gói thêm một gói táo đỏ, đây là lễ mang sang để chúc phúc cho tân nhân.
Hồi trước khi Diệp Khê thành thân cũng từng để người khác đến áp phòng cho mình, mấy thứ như táo đỏ với lạc hỉ nhận được đến khi xuất giá sẽ đem rải cho người đến dự tiệc cưới.
Lý Nhiên cũng được gọi đến giúp áp phòng, hôm nay nàng mặc một chiếc áo bông màu hồng đào, búi tóc điểm một đóa hoa lụa, bên cạnh cài nghiêng một chiếc trâm bạc tường vân.
Diệp Khê nhìn thấy, liền trêu chọc: “Chà, chị dâu thật xinh đẹp, lấy chồng rồi mà vẫn cứ y như thiếu nữ ấy nhỉ.”
Lý Nhiên giơ tay đẩy cậu một cái, hờn dỗi: “Đừng có chọc chị nữa, Khê ca nhi em còn không mau kéo cổ áo lên mà che vết đỏ trên cổ đi kìa!”
Diệp Khê đỏ mặt, vội vàng đưa tay kéo cổ áo.
Lý Nhiên phá lên cười: “Chị dọa em đó, thế mà cũng tin thật, xem ra tối qua em với chồng tình nồng ý mật lắm phải không hả?”
Diệp Khê vừa thẹn vừa tức, bước nhanh lên trước giả vờ không thèm để ý đến nàng nữa. Lý Nhiên cười hì hì đuổi theo, khoác tay cậu: “Này, đây là lần đầu chúng ta đi áp phòng, phải kiêng kỵ gì không?”
Diệp Khê cũng không rõ, chỉ nghe mẹ dặn qua mấy câu: “Áp phòng là vào phòng tân nương ăn chút hoa quả, uống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785264/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.