Diệp Khê giúp chị dâu và mẹ dùng dây cỏ xâu những miếng thịt muối đã được ướp hương liệu lại, treo từng xâu một dưới mái hiên. Chờ sau khi gió hong khô, hương liệu ngấm vào thịt thì có thể gỡ xuống dùng được rồi.
Bận rộn suốt nửa ngày, đến lúc phải nấu cơm rồi, Lưu Tú Phượng gọi to: “Phải nhóm lửa nấu cơm thôi, mấy cha con chắc sắp về tới rồi. Hôm nay nấu canh thịt tươi, heo vừa mổ xong, xử lý đám nội tạng một chút, nấu thành một nồi, vừa đỡ thèm vừa làm ấm người.”
Diệp Khê rửa tay xong thì tới giúp xử lý lòng heo. Một chậu lớn đầy ắp nội tạng vừa moi ra, hôm nay chắc ăn không hết, cậu chọn ít ruột già, dùng nửa phần tim phổi, còn cả một chậu tiết heo đông lại, đỏ tươi như thạch, mềm mịn như đậu hũ.
Lý Nhiên từ nhà bếp múc ra một muôi bột mì, nói: “Dùng bột mì với dầu cải rửa, sạch nhanh lắm.”
“Gan heo hôm nay cũng đem xào luôn, nhìn gan heo tươi ngon thế này, để mấy cha con nhắm rượu thì đúng là tuyệt rồi. Dù sao mới vào đông, vừa mổ một con heo, trong nhà cũng không lo thiếu thịt.” Lưu Tú Phượng lấy gan heo ra.
Trước kia thịt cá trong nhà đều phải tính toán kỹ lưỡng mới dám ăn, đến khi vào đông, chắc bởi trời lạnh, trong người không đủ ấm nên cần ăn chút đồ béo để giữ nhiệt, có như vậy cuộc sống mới dễ chịu. Thế nên vào mùa đông, mọi người ăn uống cũng hào phóng hơn.
Sau khi rửa sạch nội tạng, liền nấu một nồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785270/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.