Tất nhiên Diệp Khê nhẫn nại chưa nói cho Lâm Tướng Sơn biết. Mấy ngày nay hắn bận rộn từ sáng sớm đến tối mịt, sau khi giúp nhà họ Diệp gặt lúa xong thì lại sang nhà khác làm thuê tiếp. Nhìn hắn vất vả như vậy, cậu nào nỡ khiến hắn mừng hụt một trận.
Trong nhà mới thu hoạch được một kho thóc, đúng là lúc lúa gạo dồi dào. Diệp Khê nhờ Lưu Tú Phượng đi hỏi xem trong thôn nhà nào có mèo đang mang thai hay mới sinh không. Gần đây, mèo nhà thím hai Uông vừa hay mới sinh được hơn tháng.
Diệp Khê lấy giấy dầu gói muối mang đến nhà Uông thị để xin mèo, tiện thể cũng muốn ghé qua chỗ thầy thuốc trong thôn bắt mạch xem sao.
Nhà Uông thị cách nhà họ Diệp không xa, Diệp Khê mang muối tới gõ cửa.
Uông thị đang muối dưa trong nhà, thấy Diệp Khê đến thì cười tươi chào: “Khê ca nhi đến xin mèo hả? Mau vào ngồi đi.”
Diệp Khê cười đáp: “Nghe mẹ con nói mèo nhà thím hai vừa đẻ, nên con đến xin một con đem về trông thóc ạ. Nhà không có mèo, sợ lũ chuột phá lúa.”
Uông thị kê ghế ra ngoài, cười nói: “Đúng rồi đấy, chuột vừa hết đông là bắt đầu nhung nhúc rồi, suốt ngày chạy rầm rập, chỗ nào cũng khoét lỗ. Hôm qua thím để hai cái bánh trên bếp, bị chúng nó gặm mất nửa cái! Mèo mẹ đang cho con bú nên mới để tụi súc sinh ấy có cơ hội lộng hành đấy.”
Diệp Khê ngồi xuống, nói: “Mèo nhà thím nổi tiếng khéo rồi, nghe bảo bắt chuột giữ nhà đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785295/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.