Chiều tối, Diệp Khê đang nhào bột trong bếp, định tối nay làm một bữa mì trộn thịt băm. Bột mì mới xay thơm nức, dùng để làm mì thì không gì bằng.
Dưa leo ngoài vườn đã bắt đầu kết trái, quả dài nhỏ, đầu vẫn còn vương đóa hoa vàng. Đây chính là lúc dưa tươi non nhất, cắn một miếng, nước ứa ra ngọt mát.
Diệp Khê hái hai quả, mang vào thái thành sợi mỏng, định lát nữa rắc lên mì.
Sợi mì được kéo thành sợi dài mảnh, cho vào nồi luộc.
Lâm Tướng Sơn về đến nhà, cả người mệt mỏi. Hôm nay hắn đi gặt thuê mấy mẫu lúa mì, đúng là khá vất vả.
Diệp Khê luộc mì xong, mang ra một thau nước nóng đặt dưới mái hiên: “Mình ngâm chân một lúc đi cho đỡ.”
Lâm Tướng Sơn cởi đôi dép cỏ, ngồi dưới mái hiên ngâm chân, lưng dần thả lỏng, cảm giác mệt mỏi cũng dịu đi phần nào.
Diệp Khê vừa nấu ăn trong bếp vừa trò chuyện: “Lúa mì nhà người ta đã cắt xong hết chưa?”
Lâm Tướng Sơn đáp một tiếng: “Chủ nhà thuê bốn năm người chuyên gặt lúa, tay nghề ai nấy đều nhanh nhẹn, hôm nay vừa vặn gặt xong mấy mẫu cuối. Chủ thấy lúa thu được nhanh nên thưởng thêm mười văn cho mỗi người. Chút nữa anh sẽ đưa hết tiền công mấy hôm nay cho mình.”
Diệp Khê cười, tay vẫn băm vụn thịt: “Trong nhà vẫn còn tiền tiêu vặt, không gấp. Hôm nay lúc em đi xin mèo, nghe thím hai Uông nói giá lúa năm nay cao lắm, nhà nào cũng đang tính bán.”
Con mèo mới bắt về vẫn còn nhát, rúc trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785296/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.