Diệp Khê liền gọi lớn: “Hà Tiểu Oa, con với các anh em đến nhà ta là để giúp đỡ sao?”
Hà Tiểu Oa vẫn gầy yếu như trước, đôi mắt đen láy sáng rực, nhìn Diệp Khê gật đầu: “Ca mụ ơi, người đã cho nhà con uống sữa dê mấy lần rồi, mẹ con nói trong nhà không có gì để báo đáp, nên bảo tụi con đến giúp một tay, coi như đáp lễ.”
Diệp Khê không ngờ đám nhỏ nhà họ Hà lại được dạy dỗ ngoan ngoãn đến thế, nhận ơn biết trả, liền mỉm cười: “Ca mụ chỉ mang mấy phần sữa dư bán không hết cho các con thôi, không cần phải báo đáp gì cả, mau về nhà đi.”
Hà Đại Oa lắc đầu, chân trần dẫm trên đất: “Ca mụ ơi, đã ăn đồ của người thì chúng con đương nhiên phải giúp một tay, người cứ yên tâm, mấy việc này chúng con làm được mà.”
Diệp Khê bật cười, không khuyên thêm nữa: “Được rồi, vậy thì giúp ta nhặt nhé.”
Ba đứa trẻ vui vẻ gật đầu, cắm cúi nhặt khoai trong ruộng, nhờ vậy mà tốc độ thu hoạch của nhóm Diệp Khê nhanh hẳn lên.
Hơn hai mẫu đất, đến chạng vạng thì cũng xong hết, Lâm Tướng Sơn và Diệp Sơn dùng xe trâu chở khoai về từng chuyến, chất đầy hầm chứa mới đào ở nhà.
Trước khi bọn trẻ về, Diệp Khê nhặt đầy một giỏ khoai tây và khoai lang đưa cho, còn cố ý giấu dưới cùng một miếng thịt, cậu rất thương mấy đứa nhóc này.
“Tiểu Oa, đem về ăn nhé.”
Ba đứa nhỏ nhà họ Hà nhìn nhau, chẳng đứa nào chịu đưa tay nhận.
“Ca mụ ơi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785297/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.