Cơn mưa sau tiết hạ chí kéo dài suốt ba ngày liền, ban ngày mưa ngớt nhưng đến đêm lại nổi gió sấm chớp ì đùng.
Khiến người ta chẳng làm được việc đồng áng gì, nhà nào nhà nấy đều ở yên trong nhà chờ mưa tạnh.
Gà trống trong chuồng gáy vang một tiếng, Diệp Khê ngắm nhìn sương mù trùng điệp bốc lên giữa núi rừng, buông cây kim trong tay xuống.
Lâm Tướng Sơn ngồi bên cạnh đang đan giỏ tre, Diệp Khê khẽ động đậy, hắn liền ngẩng đầu nhìn cậu: “Khát không? Để anh rót nước trà cho em uống.”
Những ngày mưa thế này, hắn tranh thủ dành thời gian bầu bạn bên phu lang của mình. Chỉ cần nghĩ đến việc Diệp Khê đang mang thai, là lòng hắn liền căng tràn sức sống.
Diệp Khê lắc đầu: “Cơn mưa này khiến người ta bực bội, hít thở cũng thấy ẩm ướt.”
Lâm Tướng Sơn ôm lấy phu lang nhà mình: “Dạo trước trời nóng, giờ thì mưa ròng rã mấy ngày, thời tiết đúng là kỳ cục. Nếu ở nhà mà thấy khó chịu thì mình qua nhà mẹ ngồi chơi một lát, để chị dâu trò chuyện cùng em.”
Dù sao hai người cũng đã rảnh rỗi mấy ngày ở nhà, nhân lúc mưa chưa lớn, ra ngoài đi dạo một chút cũng tốt.
Lâm Tướng Sơn khoác áo tơi, cẩn thận ôm phu lang vào lòng, che dù cho cậu, rồi quay người khóa kỹ cổng sân.
Hạt mưa lách tách rơi trên tán lá, đường núi ẩm ướt, còn đọng lại vài vũng nước nhỏ.
Lâm Tướng Sơn không nỡ để phu lang bị ướt giày vớ, bèn ngồi xổm xuống cõng cậu trên lưng, Diệp Khê ngoan
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785298/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.