Con trai trưởng thôn vốn làm ở tiệm gạo trên trấn đã lâu, biết chữ biết số nên không phải phơi lưng ở đồng ruộng mà tìm được một công việc tính toán sổ sách ở trấn, mỗi tháng cũng kiếm được hai lượng bạc.
Đêm trước, trong trấn đột nhiên có một bọn người ngoại bang xông vào, nói một thứ tiếng địa phương khó nghe, chuyên đi phá phách cướp bóc các cửa hàng lương thực và tiệm vải. Tri phủ đã cử quan lại đi theo dõi, nhưng người không đủ, nên đành phải gấp rút đóng cửa thành để ngăn chặn bọn cướp chạy thoát, đồng thời xin viện binh từ phủ huyện.
Lúc trời còn chưa sáng, Chu Hải đã đưa cho lính canh cổng thành một ít bạc, rồi lặng lẽ ra khỏi thành, chạy thẳng về thôn Sơn Tú trong đêm.
Ai mà biết được trên trấn đã hỗn loạn đến mức nào, nếu bọn cướp cứ tiếp tục quấy phá thì sẽ không thể ở lại đó được nữa, hắn cũng muốn về báo tin cho cha sớm để kịp đề phòng.
Trưởng thôn Chu Đại nghe tin liền lập tức triệu tập trai tráng trong thôn lại, năm nay mất mùa, nhà nhà đều tích trữ gạo để qua đông, nếu bọn cướp lọt vào thôn cướp phá thì chắc chắn nhiều người sẽ đói.
Những thanh niên trai tráng tất nhiên nghe lời Chu Đại, hàng chục người hùng dũng tụ tập tại cổng thôn.
Trưởng thôn Chu Đại nhăn mặt nói: “Dù bọn người ngoại bang đó hiện giờ đang quậy phá trong trấn, nhưng không thể chắc chắn họ sẽ không chạy ra ngoài. Nếu họ theo quan đạo mà đi, cũng không loại trừ khả năng đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785305/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.