Trưởng thôn Chu Đại lo sợ nhóm người kia sẽ quay lại tấn công lần nữa, nên vẫn để mấy người đàn ông tiếp tục canh giữ trước cổng thôn thêm mấy ngày. Qua năm sáu ngày, khi nghe tin tức ngoài thôn an toàn, ông mới cho dời đá mở đường thôn trở lại.
Biến cố ở trên trấn cũng đã lắng xuống, nhờ quan phủ huyện điều động nhiều lính trấn thủ và bộ khoái đến bắt nhóm người này về, các cửa hàng bị cướp phá cũng bắt đầu mở cửa buôn bán trở lại. Sau lần này, dân trấn ai nấy đều lo sợ, tâm trạng bất an kéo dài một thời gian khá lâu.
Ngoài ra còn có vài thôn lân cận cũng bị đám người kia ghé thăm, có thôn không kịp chuẩn bị nên bị lấy đi một ít lương thực, họ đã lên phủ huyện trình báo quan phủ xử lý.
Sự việc náo loạn một thời gian, mãi đến gần tiết lập đông mới dần lắng xuống, cuộc sống lại quay về yên bình như trước.
Những chuyện đó, nhà Diệp Khê không để tâm, chỉ quanh quẩn trong căn nhà nhỏ giữa núi rừng, sống những ngày tháng của riêng mình.
Chẳng mấy chốc đã sang mùa đông, Lâm Tướng Sơn không chịu ngồi yên nên lại đốt thêm than củi. Dù giá than không bằng năm ngoái nhưng cũng có chút thu nhập. Vườn rau của Diệp Khê mùa đông năm nay phát triển tốt, mang ra chợ bán được mấy lần, cũng dành dụm được hơn hai lượng bạc.
Gia đình anh cả trong mùa hè vừa rồi đã mua một mảnh đất bùn để trồng sen, đến mùa đông đào củ sen lên bán. Ở mười mấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-ngay-ba-bua-phan-nam/2785306/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.