“Em đến đưa thuốc, anh uống xong cái này thì em mới ra.
” Dịch Thanh Vũ nói xong bưng thuốc về phía anh.
Kỳ Hàn Lâm trực tiếp khép máy tính lại, nghiêng người không thèm để ý đến cô ta.
Dịch Thanh Vũ không nghĩ tới Kỳ Hàn Lâm lại đề phòng cô ta như vậy, trong lòng vừa ủy khuất vừa khổ sở.
“Anh Hàn Lâm, từ lúc em còn nhỏ vẫn luôn muốn gả cho anh, đối với anh
cũng một lòng một ý, anh đề phòng như vậy, em thật sự rất thương tâm.
” Dịch Thanh Vũ nói xong hốc mắt cũng đỏ lên.
“Cô trở về nói cho Dịch Chính Quốc, thêm một lần, tôi sẽ khiến cho tất cả xí nghiệp của nhà họ Dịch gia biến mất toàn bộ.
”
Dịch Thanh Vũ ngẩn ra, cô ta không dám tin hỏi: “Anh Hàn Lâm? Tại sao anh lại hoài nghi em và ba chứ? Em và ba sao có thể giết anh.
”
“Bán tin tức của tôi, cũng không rẻ.
”
“Anh Hàn Lâm, tuy rằng em không biết đã xảy ra cái gì, nhưng mà em sẽ
báo cho ba để ba gặp mặt giải thích với anh, em tin ba nhất định sẽ cho anh, cũng sẽ cho em một câu trả lời hợp lý!” Dịch Thanh Vũ vừa tức giận lại mang theo một tia ủy khuất, đem cảm xúc đắn đo thỏa đáng, rất dễ khiến người khác tin cô ta.
“Đi về nghỉ đi.
” Ngữ điệu của Kỳ Hàn Lâm trở nên nhu hòa đi rất nhiều.
“Vâng, anh Hàn Lâm, anh nhớ uống thuốc.
”
Dịch Thanh Vũ từ trong phòng đi ra, nghĩ một chút lại gửi cho Kỳ Hàn Lâm một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thai-hai-bao-tong-tai-truy-bat-co-vo-bo-tron/555030/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.