Tôi mím môi, sụt sùi nép vào người chú. Thôi chú về rồi, tôi không cần một mình chống lại bao nhiêu con người nữa.
Chú siết eo tôi chặt thêm chút nữa, gương mặt chú rét lạnh nhìn về chỗ ông Hưng bà Hạ, chú quát:
- Anh chị coi mạng con gái nhà người ta cũng rẻ quá hả?
Đừng nói là ba má chồng tôi mà tất cả những người đang đứng trong phòng này đều mắt tròn mắt dẹt, mồm há to ra không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mà tôi thấy cũng đúng, mới nãy còn là vợ cháu giờ lại được chú ôm, ai ngó vô mà không tăng xông mới là lạ.
Ông Hưng mắt trừng mày chau, hỏi lớn:
- Thịnh, em nói đi, em làm vậy là có ý gì?
Chú cười nhạt:
- Anh nhìn không biết hả anh Hai?
Ông Hưng cau mày càng chặt, ý tứ không vui rõ ràng:
- Ý em là....em và cô ta?
Chú gật đầu, vẻ mặt bình tĩnh hơn bao giờ hết.
- Đúng vậy.
Ông Hưng nghe chú thừa nhận liền tức giận đập bàn "đùng đùng", ông quát to:
- Hoang đường hết sức, một người vai vợ cháu, một người vai chú....làm như vậy còn ra thể thống gì nữa?
Chú ôm eo tôi đi đến ghế gỗ gần đó, dìu tôi ngồi xuống, sau đó chú cũng ngồi theo. Nhìn về hướng ông Hưng, chú khẽ xoay xoay cái nhẫn đang đeo trên tay, nghiêm túc trả lời:
- Ồ, vậy mà em nghe nói anh muốn để Thanh Quyên làm vợ nhỏ làm lót giường cho đám Minh Phú, Minh Tài. Anh Hai, em vẫn còn sống chứ có chết đâu mà anh muốn bắt cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-thuoc-tuong-tu/892177/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.