Nghe Phó Văn Duệ nói xong, Tống Thiêm Tài và Triệu Ngôn Tu nhìn nhau, trong lúc nhất thời kinh ngạc vạn phần.
Đối với Triệu Ngôn Tu mà nói, y từ nhỏ đọc sách tập võ đương nhiên là vì muốn khoa cử. Triều đại này thi văn hay thi võ đều tương tự về hình thức và quy cách, cũng bắt đầu từ võ tú tài cho đến Võ Trạng Nguyên. Võ tú tài mỗi năm thi một lần, võ cử nhân thì ba năm một lần. Phó Văn Duệ nói Triệu Ngôn Tu đi thi tất nhiên không phải bắt đầu từ võ tú tài, mà là dùng thư giới thiệu từ thư viện Tuyền Châu để thi vào vệ sở.
Cuộc thi này thường thường ba năm tổ chức một lần, là cuộc thi dành riêng cho con cháu của quan viên vệ sở. Thi trượt thì thôi, nhưng nếu nằm trong ba hạng đầu thì có thể giành được một chức quan thất phẩm ở vệ sở, vì thế nên đây có thể coi là một con đường cực kì không tệ để tấn thân. Mà Lương Hữu Vinh ở vệ sở tiền đồ xán lạn, Triệu Ngôn Tu vào đó, dựa vào tài năng, võ công và sự che chở của Lương Hữu Vinh, tiền đồ của y chắc chắn cũng không kém.
Phó Văn Duệ tỉ mỉ giải thích với Triệu Ngôn Tu. Vốn nghĩ bọn họ một mảnh khổ tâm, Triệu Ngôn Tu có lẽ sẽ đồng ý, rốt cuộc loại chuyện này đối với Triệu Ngôn Tu mà nói cực kỳ có lợi, nhưng không ngờ Triệu Ngôn Tu lại lắc đầu đáp: "Phó công tử, không nói lúc trước ta ở Vĩnh Nhạc trấn có tiền án, muốn khoa khảo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vai-chuyen-nong-ho-lang-lang-minh-nhat/2087050/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.