Cuộc đua “Rùa và Thỏ” không dài, cộng thêm việc Lộc Miêu Miêu có ý chí chiến thắng mãnh liệt, đội Rùa nhanh chóng lao đến vạch đích.
Vừa tháo xong bộ đồ rùa bơm hơi, Tiết Tư Đồng liền chạy thẳng lên bậc thang cao nhất, bắt Trình Yến thu lại băng rôn.
Trình Yến mỉm cười nói: “Tớ đang cổ vũ cho cậu mà.”
Tiết Tư Đồng lần đầu nghiến răng nghiến lợi nói chuyện: “Không cần cổ vũ kiểu đó!”
Chưa được bao lâu sau khi Trình Yến chịu nhượng bộ thu băng rôn lại, đến lượt anh thi chạy 1000 mét. Trước khi lên đường chạy, anh ném cho Tiết Tư Đồng một chai nước: “Cầm giúp tớ.”
Trác Phi Ngang ở bên cạnh nói: “Khu nghỉ có thể để mà.”
Trình Yến lườm anh ta: “Liên quan gì đến anh.”
Tiếng súng của trọng tài vang lên, các vận động viên ở vạch xuất phát đồng loạt lao về phía trước. Tiết Tư Đồng và Trác Phi Ngang đứng ở khu nghỉ ngơi, nhìn những bóng dáng xanh trắng trên đường chạy, Trác Phi Ngang cảm khái: “Thời gian trôi nhanh thật, cảm giác như mới hôm qua anh vừa đến Nam Du.”
“Ừ.” Tiết Tư Đồng chăm chú dõi theo bóng lưng Trình Yến, “Rất nhanh nữa là thi đại học rồi.”
Trác Phi Ngang hỏi: “Không tự tin à?”
Tiết Tư Đồng cười nhẹ: “Cũng hơi hoang mang.”
Trác Phi Ngang: “Có gì không hiểu cứ đến hỏi anh.”
Tiết Tư Đồng lễ phép gật đầu, không nói thêm gì.
Trác Phi Ngang lại trò chuyện với cô về kỹ năng thi và cách đăng ký nguyện vọng, nhưng thấy cô không mấy hứng thú nên cũng không nói nữa, chỉ cùng cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-van-lan-rung-dong-dong-that/2767027/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.