Tây Vu tháng mười không ấm áp như Nam Du, từ lâu đã vào thu, đến tối gió cũng mang theo hơi lạnh.
Một cơn gió nhẹ lướt qua khiến tóc bên tai Tiết Tư Đồng tung bay. Trình Yến dẫn cô đến chiếc bàn gỗ cạnh ao cá, đặt bánh kem xuống, rồi giúp cô kéo khóa áo khoác lại.
Tiết Tư Đồng lấy điện thoại ra xem giờ, “Sinh nhật cậu là hôm nay à?”
Trình Yến ghé mắt nhìn, “Qua mười hai giờ là tới rồi.”
Tiết Tư Đồng nhỏ giọng lầm bầm: “Đột ngột quá, tớ còn chưa chuẩn bị quà cho cậu…”
Trình Yến nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, “Nợ trước đã.”
Tiết Tư Đồng mở hộp bánh kem, “Vậy hai tiếng nay cậu không trả lời tin nhắn là vì đang trên đường à?”
Trình Yến gật đầu, “Ừ, muốn tạo bất ngờ cho cậu.”
Cô bật cười trêu cậu, “Sinh nhật cậu mà sao lại là tớ được bất ngờ thế này.”
Nói rồi chìa tay ra, “Có bật lửa không?”
Trình Yến đưa cái bật lửa nhỏ tặng kèm, nghiêng người nhìn cô gái trước mặt nghiêm túc cắm nến và thắp lửa.
Ánh nến lung linh hắt lên gương mặt trắng trẻo không tì vết của Tiết Tư Đồng khiến nó càng thêm rạng rỡ. Cô đẩy nhẹ bánh kem về phía Trình Yến, khóe môi cong lên nụ cười, “Ước đi nào, mười hai giờ ước điều ước mới linh nghiệm đấy.”
Lời vừa dứt, một cơn gió lành lạnh lại thổi qua, cỏ dại gần đó xào xạc, ngọn nến cũng chao đảo theo hướng gió, Tiết Tư Đồng phản ứng nhanh, dùng hai tay che ngọn nến lại để không bị thổi tắt.
Trình Yến thu lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-van-lan-rung-dong-dong-that/2767031/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.