Vào giờ này, vừa đúng lúc tan tầm, xe buýt chạy chầm chậm trên đường, lúc dừng lúc đi. Mãi hơn một tiếng sau, Sầm Tây mới về tới gần quán cá nướng.
Bình thường cô rất ít đi xe buýt, kiểu cứ cách một đoạn lại dừng thế này khiến cô thực sự không quen, lúc xuống xe chỉ cảm thấy bụng dạ quay cuồng, phải cố nhịn thật lâu mới đè nén được cảm giác buồn nôn.
Về đến quán, dì út và mọi người đã bắt đầu bận rộn. Thấy cô cuối cùng cũng về, bọn họ cũng không nói nhiều, chỉ bảo cô nhanh lên lầu cất cặp rồi xuống giúp một tay. Sầm Tây vội vàng dạ một tiếng.
Cô bận bịu khoảng hơn nửa tiếng, lúc khách đông nhất cũng dần qua.
Dì út múc cho cô một ít cơm canh để trên bàn, bảo cô tranh thủ ăn chút gì đó. Cô gái ngoan ngoãn gật đầu, đang định ăn thì chợt nhớ ra hình như mình quên báo bình an cho Chu Thừa Quyết.
Sầm Tây vội buông đũa, chạy lên sân thượng tầng hai, lục tìm chiếc điện thoại màu hồng của mình.
Cô cầm điện thoại, trốn ra sau tường, ngồi thụp xuống góc, vụng về mở khóa màn hình. Đập vào mắt là một loạt tin nhắn WeChat và cuộc gọi nhỡ.
Cô chưa cài chế độ "không làm phiền", nên thông báo WeChat phủ đầy màn hình – toàn bộ đều từ nhóm nhỏ mà Lý Gia Thư kéo cô vào. Còn những cuộc gọi nhỡ, thì tất cả đều là từ Chu Thừa Quyết.
Hiện tại, số điện thoại này, ngoài anh ra cũng chưa ai biết.
Sầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vong-tron-cuu-dau-tinh/2899948/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.