Đúng như lời Diệp Na Na nói, Sầm Tây vừa mới gửi lời mời kết bạn WeChat đi chưa được mấy giây đã được đối phương nhanh chóng đồng ý.
Còn chưa kịp gửi lời chào đầu tiên, cô đã nhận được mấy tin nhắn thoại từ dì Uông.
Sầm Tây không vội mở nghe ngay. Cô liếc mắt nhìn Diệp Na Na đang ngồi trước bàn làm việc, báo với cô ấy rằng cô đã kết bạn thành công, sau đó lễ phép nói lời cảm ơn rồi chào tạm biệt các thầy cô, rời khỏi văn phòng. Ra ngoài rồi, cô mới đưa điện thoại lên tai, kiên nhẫn nghe từng đoạn thoại một.
Dì Uông nói chuyện rõ ràng, mở đầu là phần giới thiệu ngắn gọn, không quá trịnh trọng, sau đó bày tỏ sự yêu thích đối với bài viết của cô. Tiếp đến, bà ấy kể rằng ở một nơi nào đó, có một nhóm người đã nhận được sự giúp đỡ ấm áp từ các nhà hảo tâm nhờ bài viết của cô. Câu chuyện kể ra không hề chung chung mà cụ thể đến từng khoản tiền và cách chúng được sử dụng. Sau cùng, bà ấy thay mặt những đứa trẻ đó gửi lời cảm ơn đến cô, rồi một lần nữa đề cập đến ý muốn hợp tác.
Toàn bộ cuộc trò chuyện ngắn gọn, chân thành, không có chút cảm giác xa cách nào.
Giọng nói của dì Uông lại khác hẳn với hình dung ban đầu của Sầm Tây. Có lẽ vì ảnh hưởng từ định kiến nghề nghiệp nên cô cứ luôn cho rằng giọng điệu nói chuyện của một luật sư thì sẽ có phần cứng rắn, nghiêm nghị. Nhưng sau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vong-tron-cuu-dau-tinh/2899995/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.