Theo thông lệ hàng năm của trường Nam Gia, hai tuần trước kỳ thi cuối kỳ, toàn bộ thời khóa biểu đều sẽ được điều chỉnh sang chế độ ôn thi tổng hợp. Tất cả các môn phụ bị tạm ngừng, suốt cả ngày chỉ còn xoay quanh các môn chính, hết tiết này lại đến tiết khác.
Lý Giai Thư không thích loại nhịp điệu học tập này, cả ngày kêu than trong nhóm chat nói muốn ra ngoài chơi thả lỏng tinh thần.
Thế nhưng nhóm nhỏ của bọn họ lại toàn là học bá trong số các học bá, bình thường còn có thể còn thoải mái chút, nhưng đến lúc cần "cày bừa", thì ai nấy đều tập trung hết sức, không dám lơi là, càng chẳng ai có thời gian để trả lời cô ấy.
Cuối cùng cũng nhịn được đến cuối tuần, Lý Giai Thư đổi chiến lược, rủ mọi người cùng ôn bài rồi tiện ăn trưa chung một bữa. Dù có bận rộn thế nào thì ăn cũng là chuyện phải làm. Cô ấy không muốn tiếp tục ở nhà bị bố mẹ giám sát từng bước, kiểu gì cũng phải tìm cớ ra ngoài hít thở chút không khí.
Cuối cùng Nghiêm Tự, Giang Kiều và mấy người khác cũng đồng ý. Chỉ có Sầm Tây là vẫn khéo léo từ chối. Không phải vì cô muốn trốn đi "cày" một mình, mà vì gần đây chú của cô phải đi giao hàng xa, trong quán thiếu người phục vụ, lại sắp đến Tết nên khó kiếm người làm thêm, vậy nên lúc không có tiết học, cô phải tranh thủ phụ giúp dì út.
Ai mà ngờ được, sáng sớm hôm sau, cô vừa rửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mot-vong-tron-cuu-dau-tinh/2900009/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.