Thân mình loạng choạng, hắn ngã nhào xuống hồ.
Cao tiểu thư vừa đến nơi đã bắt gặp cảnh tượng này, vội vàng sai người nhảy xuống vớt hắn lên.
Nhìn thấy hắn ướt sũng, nàng không những không e ngại, ngược lại còn cười nghiêng ngả, chẳng còn chút nào dáng vẻ đoan trang, thùy mị lúc trước.
Trở về phủ Cao gia, sau khi thu xếp ổn thỏa, hai vị công tử lại bắt đầu uống rượu ngâm thơ, đối mặt với trăng thở than cho số phận hẩm hiu.
Nào ngờ, Cao tiểu thư cất lời điểm tỉnh: "Ta đã nghe hai vị ở đây than thở mấy ngày nay rồi, đến con vẹt của ta cũng học được. Không phải chỉ là không thể thi cử làm quan sao? Nếu thật sự muốn báo đáp quốc gia, đâu chỉ có mỗi con đường này. Huynh trưởng muốn thoát khỏi xuất thân thương gia, không thể làm quan thì có thể chuyên tâm vào nông học, trồng cây nuôi tằm đều là những kế sách lâu dài, xưa nay đế vương đều xuất phát từ nông tang. Ngô công tử có thân phận cử nhân, càng có thể dạy học, viết sách nghiên cứu học vấn."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Hai người như được khai sáng, dần dần chấp nhận sự thật rằng con đường khoa cử không dành cho mình.
Vốn đã có duyên kỳ ngộ từ thuở nhỏ, lại thêm tính cách điềm tĩnh, phóng khoáng của Cao tiểu thư khiến Ngô công tử cảm động.
Hắn lấy hết can đảm, để cha mẹ đến Cao gia cầu hôn.
Cao gia cũng rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-dong-hoa-ngay-xuan-jiu-sen/1877967/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.