Bình thường Lý Duy Quân sinh hoạt và làm việc rất điều độ, ngủ sớm, dậy sớm, sau khi thức dậy sẽ chạy bộ rồi ăn sáng trước khi bắt đầu công việc. Anh gần như không bao giờ thức khuya, chỉ thỉnh thoảng phải trông nhà trọ thì mới thức thâu đêm, đợi nhân viên ca sáng đến rồi mới tranh thủ ngủ bù. Nhưng lần này, Lý Duy Quân lại không thể ngủ nổi.
Tối hôm trước dù đúng là có thức cả đêm, nhưng sáng hôm sau anh lại không hề thấy buồn ngủ một chút nào.
Hơn sáu giờ, bầu trời vẫn còn mờ xám, Lý Duy Quân ngồi trên ghế sofa cạnh lò sưởi âm tường nhìn tuyết rơi suốt cả đêm, thật sự không tài nào chợp mắt được, dứt khoát đứng dậy chạy bộ buổi sáng để rèn luyện. Sau đó, anh lấy chổi quét lớp tuyết đọng dày trước cửa nhà, rồi dọn sạch tuyết ở sân sau. Làm xong, anh bắt chuyến xe buýt sớm đến một khu dân cư gần trung tâm thành phố.
Trước cổng khu chung cư lớn đậu sẵn một chiếc Land Rover màu đen. Lý Duy Quân bước tới, gõ nhẹ vào cửa kính ghế lái. Một người đàn ông bước xuống xe, khoác áo lông vũ dày, ngáp một cái lười nhác, trên mặt vẫn còn vẻ ngái ngủ, "Hôm nay Tiểu Lan được nghỉ, trưa nay mời cậu đến nhà ăn cơm."
Lý Duy Quân trực tiếp từ chối: "Trưa nay không được, em bận rồi."
Lâm Hữu nghe vậy, nghiêng đầu về phía cửa xe, cũng chẳng buồn để ý đến cái lạnh, liếc nhìn anh: "Lần trước cũng vì lý do này."
Lý Duy Quân bật cười: "Thật sự là có việc,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-buong-xuong-kim-du/2746302/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.