Khương Chí đi rồi, kéo theo hai chiếc vali lớn, rời Tây Đồ trong vài ngày ngắn ngủi.
Sau khi anh nói câu "Khương Chí, mình sẽ đợi cậu quay về", cô liền đáp lại: "Vậy cậu phải thường xuyên cập nhật tình hình ở nhà trọ cho mình đấy, nhớ là mỗi ngày đều phải tưới nước cho hoa tulip nhé, chắc là sắp nở rồi."
Ánh nắng giữa trưa rực rỡ chiếu xuyên qua cửa kính, Lý Duy Quân ngồi sau vô-lăng, ánh sáng hắt nghiêng lên ghế phụ bên cạnh, chỗ ấy đã trống không. Anh nhìn về phía đường ray xa xa, đoàn tàu cao tốc lướt đi vùn vụt, chỉ trong chớp mắt đã khuất khỏi tầm mắt. Anh rất rõ ràng, có thứ gì đó cũng theo đoàn tàu ấy cùng rời đi.
Anh lấy điện thoại ra, mở WeChat của Khương Chí, nhưng lại nghĩ đến việc cô vừa rời đi, mới chỉ ngồi lên tàu được mấy phút, lại nghĩ chắc cô cũng đang tranh thủ chợp mắt, cuối cùng anh vẫn tắt điện thoại, lái xe quay lại công ty.
Kỳ nghỉ 1 tháng 5, công ty cũng chẳng có mấy người. Lý Duy Quân ngồi một mình trong văn phòng, gõ bàn phím một lúc, đến khi anh hoàn hồn lại thì đã thấy tin nhắn thoại của Khương Chí gửi tới:【Lý Duy Quân! Mình về tới nhà rồi nè!】
Giọng nói nghe vô cùng phấn khích, vui vẻ lạ thường. Cô còn gửi cho anh một bức ảnh bữa tối, cả một bàn đầy món ngon, rồi hỏi anh hôm nay tan làm có vội không.
Bên cạnh còn vang lên tiếng nói của người nhà cô. Lý Duy Quân nhắn lại: 【Mình vẫn chưa tan làm, đang ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-buong-xuong-kim-du/2746316/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.