Sáng hôm sau, Khương Chí cùng Lý Duy Quân khởi hành quay về Thanh Đàm.
Máy bay hạ cánh vào lúc hai giờ chiều. Buổi trưa, Khương Chí nhịn đói không ăn suất ăn trên máy bay, chỉ chờ sau khi xuống sân bay sẽ gặp Kiều Ánh Dao. Kiều Ánh Dao còn cố ý chạy tới sân bay đón hai người, nói trắng ra là muốn tận mắt nhìn xem bạn trai của ai kia rốt cuộc là người thế nào.
Thế nhưng, vừa đến nơi thì lại cảm thấy hối hận.
Một quý cô độc thân như cô ấy thật sự không thích hợp xuất hiện bên cạnh các cặp tình nhân, nhất là không thích hợp xuất hiện ở đây, bên cạnh cặp tình nhân này. Tuy hai người họ không cố ý thể hiện tình cảm, chỉ đơn giản là nắm tay rất tự nhiên, nhưng Kiều Ánh Dao lại không ngờ rằng Khương Chí cũng có thể nũng nịu đến mức đó, từ trước đến nay chưa từng thấy cô ấy làm nũng với người đàn ông nào như vậy.
Cái này thì ai chịu nổi đây? Đến con gái như cô còn không chịu nổi nữa là.
Lý Duy Quân đúng là có phúc thật.
Người đàn ông lúc nào cũng nghiêm túc, kiệm lời đó, không ngờ lại có một mặt dịu dàng đến thế sao?
Câu hỏi này, Kiều Ánh Dao cũng thành thật nói với Khương Chí. Khương Chí liền hỏi lại:
"Ai là khúc gỗ cơ?"
"...Mình nói là hồi cấp ba, cậu đừng vì yêu rồi mà nhìn người ta cái gì cũng thấy tốt quá đáng như vậy chứ."
"Hồi đó đúng là hơi ít nói thật."
"Mình thật sự không tưởng tượng được là anh ấy đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-buong-xuong-kim-du/2746327/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.