Sau cơn say, điều còn sót lại là cảm giác choáng váng kéo dài. Mặc dù Lý Duy Quân đã cho cô uống canh giải rượu, nhưng Khương Chí đã đánh giá thấp độ mạnh của rượu Cốc Lê, huống chi hôm đó cô uống cũng khá nhiều. Đến khi lên lớp vào sáng hôm sau, cơn choáng vẫn còn, cả người mềm nhũn như bông.
Cuối cùng, sau nửa ngày dạy học, toàn thân bắt đầu run rẩy, Khương Chí mới nhận ra có điều bất ổn. Cô đo thân nhiệt và phát hiện mình đang sốt nhẹ.
Cô rất ít khi bị bệnh, nhưng có lẽ do cảm xúc mấy ngày nay ảnh hưởng đến thể trạng. Cô cũng không nhớ rõ sau khi say đã xảy ra chuyện gì. Lý Duy Quân nói cô không có làm loạn khi say, nhưng từ lúc tỉnh lại, trong lòng cô cứ nặng trĩu.
Trong trường có phòng y tế, Khương Chí đã mua thuốc rồi về ký túc xá ngủ một giấc ngắn. Đến chiều tỉnh dậy thì đã ra mồ hôi được một chút, cuối cùng cũng thấy khỏe hơn.
Buổi chiều, Lý Duy Quân gọi điện cho cô, nhưng cô không bắt máy. Trong tin nhắn, anh nói thứ Sáu tuần này không thể đến trường đón cô được vì có việc đột xuất phải đi công tác ở thành phố khác, tạm thời chưa thể quay về. Khương Chí đoán chắc lại là có chuyện liên quan đến "Đón người thương trở về". Kể từ khi biết được trang web đó là do Lý Duy Quân sáng lập, cô thường xuyên để ý các tin tức về trẻ em đi lạc. Cô cũng thấy nhiều người từ các thành phố khác gửi bưu phẩm nhờ anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-buong-xuong-kim-du/2746330/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.