Hai mươi ngày nghỉ đông trôi qua trong chớp mắt. Ngày đầu tiên trở lại trường, ai nấy đều bận rộn dọn dẹp và di chuyển bàn ghế. Trần Giác Phi và Cố Trác Hàng vẫn cùng lớp, Trương Ân Nghi ở lại lớp ba, không thay đổi. Tưởng Anh Ngữ và Tiết Lý Khoa thì mỗi người một nơi, người ở lớp tám, người ở lớp sáu. Hai người đau khổ đến mức muốn khóc, than thở rằng nhóm sáu người của họ, ngoài cái tên nhóm ra thì đã tan rã hoàn toàn.
Trần Giác Phi bình tĩnh đổ thêm dầu vào lửa: “Bây giờ đang âm một độ, tiện thể đổi tên nhóm luôn đi.”
Tưởng Anh Ngữ mặt tròn méo xệch như một cái giẻ lau, trông thảm hại vô cùng.
Trần Giác Phi và Cố Trác Hàng vỗ vai cậu ta để an ủi: “Béo à, lát bọn tôi chuyển sách giúp cậu.”
Một câu nói dỗ dành được Tưởng Anh Ngữ ngay lập tức. Cậu ta trịnh trọng gật đầu: “Tớ phải để bạn cùng lớp mới của mình thấy, huynh đệ chí cốt của tớ chính là hai nam thần đứng đầu khối!”
Trần Giác Phi: “Ai đứng đầu?”
Cố Trác Hàng: “Tôi cũng muốn biết.”
Tưởng Anh Ngữ cười ngốc nghếch: “Thôi để tớ tự chuyển vậy…”
Sau khi chuyển xong sách vở của mình, Trần Giác Phi đi giúp Vu Chân Ý mang sách lên lớp mười hai. Cậu tựa vào tường, chờ cô gom hết đồ đạc của mình lại, bao gồm nhưng không giới hạn ở các mẩu giấy lộn xộn, bài kiểm tra từng tìm mãi không thấy, bút bi không nắp… và đủ thứ linh tinh khác.
Nói là giúp cô chuyển đồ, nhưng cuối cùng, tất cả sách vở đều do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-ha-khong-the-choi-cai-quan-tru-nhi/1713723/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.