Chương 32: Tránh được lúc nào hay lúc ấy. Bữa tối, ba cha con cộng với một con hổ lớn ăn rất hung tàn. Động tác của ba cha con rất giống nhau, họ đổ nước chấm do Mục Trung Hạ chuẩn bị vào một cái bát lớn như cái chậu, trộn đầy sủi cảo rồi bắt đầu ăn, vì có vẻ như nhúng từng cái một thì quá rắc rối. Mục Trọng Hạ thì từ tốn ăn từng miếng. Còn hổ thì không cần nước chấm, Mục Trọng Hạ còn cẩn thận làm loại không có muối cho nó. Hổ lớn có cái miệng lớn, vừa mở miệng đã hết một phần ba chậu sủi cảo. Mục Trọng Hạ thấy mà kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cậu thấy một con hổ có thể ăn sủi cảo. Không kén ăn cũng tốt đấy chứ. Vốn Mục Trọng Hạ đã để sẵn một phần cho ba cha con ngày mai mang đi ăn, nhưng khi ba người một hổ ăn no thì phần thức ăn còn lại ngày mai chỉ đủ cho một người. Mục Trọng Hạ chịu luôn rồi. Amunda luôn nhút nhát và có phần sống nội tâm còn chủ động nói: “Mục a phụ, sủi cảo rất ngon.” Mục Trọng Hạ lập tức nói: “Con thích thì ta sẽ làm nữa. Ngày mai con muốn ăn gì?” Amunda nhéo nhéo ngón tay: “Mục a phụ nấu món gì cũng ngon.” Mục Trọng Hạ nghe vậy thì vui lắm, nói: “Vốn ta định để mai ba cha con mang số sủi cảo còn lại đi ăn trưa, nhưng rõ ràng là không đủ rồi. Vậy ngày mai chúng ta mang thịt gà áp chảo đi ăn cùng bánh mì nhé. Tesir, anh để gà ra rã đông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-cua-dimata-neleta/2913715/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.