Chương 38: Sốt cao kéo dài Cởi tất, nhúng chân vào nước nóng, Mục Trọng Hạ rít lên mấy tiếng. Vết tê cóng trên chân cậu đau nhức. Cố nén cảm giác muốn gãi, cậu nắm chặt tay và nuốt tiếng r*n r* khó chịu xuống. Mục Trọng Hạ thực sự đã đánh giá thấp cái lạnh khắc nghiệt của mùa tuyết ở Yahan, cậu cảm thấy Siberia cũng không lạnh đến thế. Trước khi rời đi, Tesir đã gia cố lều bằng một lớp da thú khác, trong lều còn bật ba lò sưởi, nhưng Mục Trọng Hạ vẫn cảm thấy không đủ ấm. Sau khi Tesir xuất chinh, hầu như ngày nào Mục Trọng Hạ cũng phải ra ngoài. Cậu đã quấn kín mít, nhưng tay chân vẫn không thể tránh khỏi bị tê cóng. Ở Yahan, chỉ có phụ nữ, trẻ em và người già không đủ sức khỏe mới bị tê cóng, đàn ông trưởng thành hiếm khi bị tê cóng tay chân. So ra thì cơ thể người Eden này của Mục Tu quả thực quá yếu. Mục Trọng Hạ buồn cười nghĩ, nhưng cho dù là thân xác nguyên bản của cậu đến đây thì cũng sẽ chết cóng. Gần đây cậu quá bận nên để Amunda ở chỗ y mạc và mỗ mụ của bé. May mà Amunda không có ở đây, nếu không để bé thấy bộ dạng cậu lúc này, chắc chắn sẽ khóc. Sau khi ngâm tay chân trong nước nóng và bôi thuốc chống tê cóng, Mục Trọng Hạ đi tất và găng tay vào rồi lên giường. Dưới chăn có hai máy sưởi tay, một cho tay và một cho chân. Mỗi lần đi ngủ, Mục Trọng Hạ đều nhớ Tesir vô cùng, dù có sưởi tay nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-cua-dimata-neleta/2913721/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.