🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 65: Sải bước vào trường thi

Sau một giấc ngủ ngon, sáng hôm sau, Mục Trọng Hạ dậy sớm. Bữa sáng do Gu’an mang đến. Hôm qua, Xinya đã dẫn cô đi nếm thử món ngon ở Herasa, nhưng cô vẫn cảm thấy đồ ăn do anh Mục nấu ngon hơn. Gu’an cũng đã học được một số món ăn từ Mục Trọng Hạ, bữa sáng cô nấu mì canh thịt và bánh bao, anh Mục nhất định sẽ thích ăn.

Xinya cầm nĩa gắp mì, và rất ngưỡng mộ khả năng gắp mì bằng hai que nhỏ của Gu’an. Gu’an nói: “Đây là do anh Mục dạy chúng tôi đó.”

Xinya tò mò: “Không phải đại sư Samer không phải đến từ Eden sao? Tôi chưa bao giờ thấy người Eden ăn bằng que nhỏ này cả.”

Gu’an cũng tò mò: “Người Eden không ăn bằng thứ này ư?”

Xinya lắc đầu: “Không, người Eden cũng dùng nĩa.” Sau đó cô tiếp tục, “Mặc dù đây là lần đầu tiên tôi đến thành Hesara, nhưng tôi đã đến Eden nhiều lần rồi. Eden không nguy hiểm đến thế. Cha và anh trai tôi sẽ đưa tôi tới đó.”

Gu’an rũ mắt nhìn đôi đũa trong tay, sau đó ngước mắt lên nói: “Anh Mục cũng dùng cả nĩa và đũa. Anh Mục rất giỏi.”

Xinya muốn hỏi Gu’an xem đại sư Samer là đại sư trong lĩnh vực gì, nhưng cô vốn là một cô gái rất biết ý, cho nên nếu Gu’an đã không nhắc đến, thì cô cũng không chủ động hỏi. Xinya lại nói thêm: “Cô nấu ăn ngon quá.”

Gu’an cười nói: “Cái này cũng là anh Mục dạy tôi.”

Xinya càng tò mò hơn về đại sư Samer, cảm thấy dường như vị này biết tất cả mọi thứ.

Sau khi Mục Trọng Hạ ăn xong, cậu lấy giấy bút ra và bắt đầu vẽ trên bàn. Mục Trọng Hạ đã nghĩ đến những tác phẩm mình sẽ làm khi tham gia kỳ thi thợ cơ khí. Hôm nay cậu sẽ vẽ bản vẽ để ngày mai đến hiệp hội. Mục Trọng Hạ chưa bao giờ thi, cũng không biết quy trình cụ thể, nhưng chắc hẳn cũng giống như kỳ thi ở trường ngày xưa, và sẽ yêu cầu hoàn thành một hoặc một số tác phẩm trong thời gian cố định, điểm số sẽ được xác định dựa trên số lượng và chất lượng tác phẩm.

Mục Trọng Hạ bận việc nên Tesir không làm phiền cậu, mà đưa Muzai ra ngoài. Hiếm khi trời trong xanh nên Tesir đi cho ngựa ăn trước, sau đó tìm Abiwo, bảo cậu bé trông Muzai, còn mình đi ra ngoài chút.

“A phụ, cha đi đâu vậy?”

Tesir: “Mua thuốc.”

Abiwo đã hiểu.

Tesir bảo Xifeng đi mua thuốc cùng mình. Hắn cũng biết thân phận của mình có thể sẽ gây rắc rối. Xinya cũng hẹn Gu’an, cùng Amanda và hai hộ vệ đi mua sắm. Lúc đi trên đường, Xinya đã im lặng hơn trước rất nhiều, Gu’an liền hỏi cô: “Sao vậy?”

Hai cô gái nắm tay nhau, Gu’an đang mặc y phục như của các cô gái Dirott, là Xinya nhờ anh trai mình giúp chuẩn bị. Làm vậy thì dù Gu’an có cao lớn và có kiểu tóc độc đáo thì cũng không có ai đặc biệt chú ý đến cô. Dù sao thì thành Hesara cũng rất đông người, và việc người từ các quốc gia khác đến là chuyện bình thường.

Xinya cô đơn thở dài, Gu’an cúi đầu hỏi lại: “Sao vậy?”

Xinya ngẩng lên, nói: ” Gu’an, cô có thích ai chưa?”

Gu’an hơi sửng sốt, rồi thành thật lắc đầu: “Chưa.”

Vốn chỉ chuyên tâm chăm sóc anh trai và hai cháu trai, nên Gu’an không có thời gian để suy nghĩ về vấn đề tình cảm của bản thân. Xinya nhún vai, khẽ nói: “Tôi có người tôi thích rồi…”

Gu’an mở to mắt: “Vậy…”

Xinya: “Anh ấy đến thành Hesara học tập… Tôi đã không gặp anh ấy hai năm rồi…”

Gu’an không hiểu, cũng không biết nên an ủi như thế nào. Cô ậm ừ hồi lâu rồi hỏi: “Là bởi vì đường đi nguy hiểm sao?” Lần này họ đã gặp phải một đàn sói cùng đạo tặc.

Xinya: “Tôi cũng không biết…” Nghĩ đến đây, cô cảm thấy rất buồn “Lúc đầu anh ấy còn viết thư cho tôi, nhưng sau đó không thấy nữa… Anh trai tôi, không biết…”

Gu’an: “Anh trai cô không biết cô thích anh ta à?”

Xinya gật đầu. Gu’an nghĩ, nếu anh trai tôi biết tôi thích ai, có thể anh ấy sẽ đánh người kia một trận trước. Gu’an vô tâm, cũng không lo lắng cho người đàn ông tương lai của mình, cô giơ tay ôm lấy bờ vai gầy gò của Xin Ya: “Vậy tôi sẽ cùng cô đi tìm anh ta.”

Xinya ngẩng đầu, rưng rưng nước mắt: “Cám ơn Gu’an!”

Gu’an: “Không có gì.”

Xinya lại hơi lo lắng: “Không thể để anh trai tôi biết nhé.”

Gu’an: “Được.”

Hai cô gái nhỏ vui vẻ quyết định vấn đề này. Gu’an nói: “Hai ngày nay anh Mục còn có việc phải làm, đợi anh ấy xong việc rồi tôi đi cùng cô.”

Xinya không khỏi hỏi: “Đại sư Samer tới thành Hesara làm gì vậy?”

Gu’an muốn gãi đầu, nhưng chợt nghĩ tới mái tóc mới gội sạch sẽ, lại buông tay xuống: “Ngày mai cô sẽ biết. Anh trai tôi chỉ dặn chúng ta đừng làm phiền anh Mục.”

Xinya gật đầu và không hỏi nữa.

Hôm đó, ai đi ra ngoài cũng có thu hoạch. Có Xifeng bên cạnh, mặc dù vẫn có một số người không thân thiện, thậm chí cảnh giác với Tesir, nhưng những chuyện như ở thành Naj đã không xảy ra nữa. Quả thực có rất nhiều người ngoài ở thành Hesara. Trên cùng một con phố, có thể nhìn thấy người Eden, người Senna và thậm chí cả người Tomank đến từ Vương quốc Hinchis, nơi sản sinh ra những tên cướp và sát thủ. Dù khó hiểu nhưng cũng không khó chấp nhận. Cũng có thể thấy là Thành Naj – chủ thành của khu Zhaikou – thực sự là xếp hạng dưới cùng của Venice.

Thành Hesara có trụ sở của hiệp hội cơ khí Venice, và cũng có số lượng thợ cơ khí nhiều nhất Venice. Những người đã đến Eden để tìm thợ cơ khí mà không thành công thì sẽ tìm cách thử vận may ở Thành Hesara. Tesir đã mua hàng chục nghìn lọ thuốc, cửa hàng còn nói họ không cần phải tự mình mang đi mà có thể giao đến tận nhà. Xifeng báo địa chỉ hiện tại của họ, chủ cửa hàng tỏ vẻ rất quen thuộc. Tesir không có rương thuật pháp nên không phản đối việc chủ cửa hàng sẽ tự giao thuốc. Sau khi giao tiền đặt cọc, Tesir mua thêm một số loại thuốc khác.

Gu’an mua một ít đồ ăn nhẹ và đồ trang sức để mang về cho Yehe và các cô gái khác trong bộ lạc. Abiwo, Baisimi và Ifusai đưa Amunda đi dạo phố và mua một số đồ lặt vặt.

Mục Trọng Hạ cũng tự vẽ bản thiết kế của mình và thể hiện trôi chảy toàn bộ quá trình chế tác trong đầu. Trời vẫn còn sáng và Tesir vẫn chưa quay lại, Mục Trọng Hạ thay quần áo rồi rời khỏi phòng. Ở tầng dưới, cậu gặp Liesetai vừa từ bên ngoài trở về, sau khi hai bên chào hỏi, Liesetai hỏi: “Cậu đang chuẩn bị ra ngoài à?”

Mục Trọng Hạ: “Tôi muốn đến hiệp hội cơ khí.”

Liesetai: “Hình như dũng sĩ Artai vẫn chưa quay lại.”

Mục Trọng Hạ: “Không sao đâu, tôi có thể đi một mình, tôi chỉ muốn hỏi thăm chút việc.”

Liesetai: “Vậy tôi đi với cậu.”

Mục Trọng Hạ: “Không cần, hỏi xong tôi sẽ quay lại, tiện thể đi dạo một chút.”

Nghĩ đến dũng sĩ Artai đang cảnh giác với mình, Liesetai cũng không ép buộc mà nói: “Vậy tôi sẽ phái người đi theo cậu. Đây là lần đầu tiên cậu đến thành Hesara, rất dễ lạc đường.”

Mục Trọng Hạ nghĩ một chút rồi nói: “Cám ơn.”

Liesetai gọi thuộc hạ Agta của mình và dặn anh ta đi cùng đại sư Samer đến Hiệp hội cơ khí. Agta đi cạnh xe ngựa, từ đây đến Hiệp hội cơ khí vẫn còn một chặng đường khá dài. Mục Trọng Hạ không từ chối ý tốt của đối phương. Sở dĩ Mục Trọng Hạ không đợi Tesir quay lại là vì cậu không muốn Tesir lại gặp phải chuyện như vậy. Khi khoác lên mình chiếc áo choàng của thợ cơ khí, cậu có thể tự do đi lại ở Venice cùng với Tesir, Gu’an, Abiwo… và những người Dimata khác mà cậu muốn dẫn theo.

Lúc Mục Trọng Hạ về, Tesir đang chờ ngoài cổng. Vừa bước xuống xe, cậu đã bị đối phương ôm chặt.

“Em đã đi đâu thế?”

Mặc dù Liesertai đã nói với hắn là cậu đến Hiệp hội cơ khí, nhưng Tesir vẫn lo lắng. Mục Trọng Hạ vỗ vỗ hắn, nói: “Em đến hiệp hội cơ khí hỏi xem thi thế nào, sau đó mua một quyển trục thuật pháp cùng một ít vật liệu cơ bản. Ở trên xe đó, anh mang xuống giúp em đi.”

Tesir đặt Mục Trọng Hạ xuống rồi lấy đồ, Agta cũng giúp đỡ, nhưng rõ ràng anh ta đã tỏ ra cung kính hơn khi đối mặt với Mục Trọng Hạ.

Mục Trọng Hạ dành một ngày để vẽ, lại còn đến hiệp hội cơ khí, giờ đầu đã hơi choáng váng, rất mệt mỏi. Sau khi cảm ơn Agta, cậu rời đi trước cùng Tesir đang cầm một đống đồ đạc. Sau khi trở về phòng tắm rửa, Mục Trọng Hạ thậm chí còn không muốn ăn, chỉ nằm lì trên giường, nhưng Tesir đã bế cậu lên, đút bánh mì và canh thịt cho cậu.

Agta đi thẳng đến phòng Liesetai và nói với giọng căng thẳng: “Đại ôn, đại sư Samer đó là thợ cơ khí!”

Cho dù đã có suy đoán, nhưng Liesetai vẫn bất ngờ khi nhận được câu trả lời khẳng định: “Ở cấp độ nào?”

Agta: “Ngài mai đại sư Samer sẽ đến Hiệp hội cơ khí để thi lấy chứng nhận.”

Tim Liesetai đập loạn xạ, Agta nói: “Tôi nghĩ ít nhất cũng là cấp sơ. Đại sư Samer đã hỏi rất nhiều câu hỏi mà tôi không hiểu.” Nếu không hiểu, điều đó có nghĩa là đối phương có thực học. Đối với Liesetai, dù chỉ là một thợ cơ khí cấp sơ thì cũng phải duy trì mối quan hệ thân thiện với họ! Gia đình Liesetai thuộc khu Tieye, là khu lớn nhất và đông dân nhất trong bốn khu. Tuy nhiên, thợ cơ khí và pháp sư của khu Tieye nhỉnh hơn một chút so với khu Zhaikuo. Gia đình Liesetai chỉ là một thương nhân bình thường, không thể thu hút được sự chú ý của thợ cơ khí và pháp sư, bởi vì những người đó chẳng hề thiếu tiền.

Liesetai bảo Agta đến gần hơn, cẩn thận dặn dò.

Sau một giấc ngủ sâu, Mục Trọng Hạ tỉnh dậy và cảm thấy tràn đầy năng lượng trong vòng tay ấm áp của Tesir. Sau khi hai người ăn xong bữa sáng Gu’an mang vào phòng, cậu dẫn Muzai còn đang ngái ngủ ra khỏi phòng, đi xuống cầu thang, rồi thấy Gu’an, Xinya Liesetai, Agta, Abiwo, Amunda, Baisimi và Ifusai đang chờ ở sảnh tầng một. Mục Trọng Hạ mím môi, cảm giác hồi hộp khi sắp thi đại học bỗng dưng lại xuất hiện.

Không ai hỏi cậu chuẩn bị thế nào, Liesetai cũng không giải thích tại sao mình lại có mặt ở đây. Tesir liếc nhìn Liesetai rồi nói với người mình đang ôm: “Đi thôi.”

Mục Trọng Hạ mỉm cười, cũng không nói gì, chỉ bước ra ngoài, mọi người cũng theo sau.

Trên xe ngựa, Xinya còn lo lắng hơn cả Gu’an. Gu’an không có khái niệm đặc biệt nào về chứng nhận thợ cơ khí, vì dù sao trong lòng cô, anh Mục chính là thợ cơ khí mạnh nhất và duy nhất ở Yahan! Nhưng đối với Xinya, thợ cơ khí và pháp sư đều là những sinh vật siêu đẳng. Nghĩ đến người trong lòng mình sẽ trở thành thợ cơ khí, Xinya vừa lo lắng cho đại sư Samer, đồng thời cũng hơi thất vọng.

Khi họ đến con đường nơi đặt trụ sở chính của hiệp hội cơ khí, Mục Trọng Hạ bảo Tesir dừng ngựa lại, những người đi theo cậu cũng dừng lại. Xinya và Gu’an bước ra khỏi xe ngựa. Mục Trọng Hạ nói: “Tôi có thể một mình tới đó, mọi người cứ về chờ tôi, có lẽ phải mất mấy ngày.”

Tesir cau mày: “Sẽ mất bao nhiêu ngày?”

Mục Trọng Hạ nói: “Ít nhất phải 5 ngày, nhiều nhất là 8 ngày, 5 ngày sau anh có thể tới xem.”

Tesir xuống ngựa và bế Mục Trọng Hạ xuống.

Mục Trọng Hạ vẫy tay chào Abiwo, Baisimi, Ifusai và Gu’an đang rất căng thẳng, sau đó cầm hộp dụng cụ của mình lên và kéo xe chở vật liệu về phía tòa nhà 6 tầng phía trước. Gu’an chạy tới: “A huynh, chúng ta không tiễn anh Mục tới đó sao?”

Tesir: “Em ấy bảo chúng ta đợi mình ở đây. Em cứ về trước đi.”

Gu’an: “Em cũng muốn đợi anh Mục.”

Tesir: “Trọng Hạ nói ít nhất phải 5 ngày.”

5 ngày? Lâu vậy sao?

Mục Trọng Hạ phải ít nhất 5 ngày nữa mới ra ngoài, điều này khiến Liesetai hít sâu một hơi. Anh ta tiến lên một bước, vội vàng hỏi: “Dũng sĩ Artai, đại sư Samer thật sự nói cậu ấy cần ít nhất 5 ngày sao?”

Tesir nhìn về phía Liesetai thấp hơn mình mấy cái đầu, cau mày nói: “Thì sao?”

Liesetai hưng phấn đến mức khuôn mặt vốn đã không trắng trẻo gì của anh ta lại càng đen và đỏ hơn: “5 đến 8 ngày là thời gian kiểm tra trình độ của thợ cơ khí cấp cao!”

“Cấp cao?!”

Mọi người, trừ Tesir và Amunda, đều kêu lên và thở hổn hển.

Tay Liesetai run rẩy: “Đại sư Samer, cậu ấy là thợ cơ khí cấp cao à?”

Tesir rất bình tĩnh: “Ta không biết.”

Không biết?!

Liesetai sắp ngất, Xinya và Agta cũng sắp ngất. Gu’an giật mình, nhưng chỉ nói: “Dù sao anh Mục cũng là thợ cơ khí mạnh nhất.”

Nhìn Gu’an “vô tri” như vậy, Liesetai đột nhiên cảm thấy ghen tị.

Ánh mắt Tesir luôn hướng về Mục Trọng Hạ. Hắn thấy Mục Trọng Hạ bị lính canh chặn lại trước tòa nhà lớn kia, thấy Mục Trọng Hạ đang nói chuyện với lính canh, sau đó thấy lính canh giúp cậu nâng hộp vật liệu lên xe. Trước khi bước vào, Mục Trọng Hạ quay lại và vẫy tay với người đàn ông chắc chắn vẫn chưa rời đi của mình. Sau đó, cậu mỉm cười và thầm nói “Cổ lên” với chính mình, rồi ngẩng cao đầu bước vào Hiệp hội cơ khí.

Mục Trọng Hạ đã đi vào, Tesir nói với em gái và con trai: “Trở về đi.”

Nhưng không ai muốn rời đi cả, cho dù là Gu’an, Amunda hay Abiwo .

Sau khi vào tòa nhà, Mục Trọng Hạ được đưa đến nơi làm bài kiểm tra trình độ. Mục Trọng Hạ nói mình muốn tham gia kỳ thi cơ khí cấp cao, và người tiếp nhận cậu rõ ràng đã choáng váng. Đối phương liếc nhìn hộp dụng cụ mà Mục Trọng Hạ đang cầm, rõ ràng là một hộp dụng cụ thuật pháp, nhưng trên nắp lại có bốn thuật pháp trận. Sau khi biết Mục Trọng Hạ đến từ Eden, đối phương cũng không hỏi gì, ngay cả lệ phí đăng ký cũng không thu, chỉ yêu cầu Mục Trọng Hạ điền vào một mẫu đơn đơn giản, nộp danh sách vật liệu mà mình mang đến rồi đến nơi kiểm tra dành cho thợ cơ khí cấp cao ở phía sau tòa nhà này.

Hôm qua Mục Trọng Hạ đã đến đây và hỏi thăm rõ ràng, được biết những vật liệu cơ bản và quyển trục thuật pháp cho bài kiểm tra trình độ cơ khí cần phải tự mình chuẩn bị. Những vật liệu còn lại có thể được hiệp hội cung cấp trong quá trình kiểm tra. Số ngày quy định cho kỳ thi cơ khí cấp cao là từ 5 đến 8 ngày, cần chế tạo ít nhất 3 vật phẩm thuật pháp và ít nhất một trong 3 vật phẩm thuật pháp đó phải là vật phẩm thuật pháp cấp cao. Nói cách khác, ít nhất một trong ba vật phẩm thuật pháp phải có 10-15 thuật pháp trận. Trong số những vật phẩm thuật pháp mà Mục Trọng Hạ đã làm trước đây, thứ có nhiều thuật pháp trận nhất là trường thương của Tesir, với 8 thuật pháp trận.

Khu vực thi có lò luyện, bàn làm việc, phòng nghỉ và phòng tắm. Tất cả hành lý và vật dụng cậu mang theo đều đã được mang vào đây. Sẽ có người mang thức ăn và nước uống cho cậu mỗi ngày và để ở cửa. Người đưa cậu đến đây kiểm tra hộp dụng cụ và hộp đựng vật liệu của cậu để chắc chắn không có gì gian lận, sau đó cúi đầu chào cậu rồi đi ra ngoài. Trước tiên, Mục Trọng Hạ kiểm tra xung quanh, sau đó hít sâu một hơi, thay sang quần áo bảo hộ.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.