Hứa Chi Hạ lùi lại một bước lớn: “Cậu muốn làm gì?!”
Vương Kỳ thấy Hứa Chi Hạ có vẻ sợ hãi, vò vò tóc bào chữa: “Tôi không có ý khác.”
Hứa Chi Hạ vẫn cảnh giác.
Vương Kỳ dừng lại một chút: “Hứa Chi Hạ, tôi muốn xin lỗi về chuyện năm đó, thật lòng đấy.”
Hứa Chi Hạ nhíu mày.
Vương Kỳ: “Hồi đó còn nhỏ, không hiểu chuyện! Xin lỗi nhé!”
Nói rồi, cậu còn cúi người chào một cách hờ hững.
Những chuyện đó, Hứa Chi Hạ đã buông bỏ. Cô gật đầu một cái như là chấp nhận lời xin lỗi: “Ừ, tôi nhận lời xin lỗi của cậu, giờ xin cậu tránh ra, tôi phải về nhà.”
Hứa Chi Hạ vừa định bước đi.
Vương Kỳ đưa tay ra, muốn kéo Hứa Chi Hạ lại: “Chúng ta nói chuyện vài câu!”
Hứa Chi Hạ tránh sang bên, ánh mắt lại đề phòng.
Vương Kỳ bỏ tay xuống, chỉ chỉ vào lề đường: “Tôi không chạm vào cậu, chỉ nói chuyện thôi.”
Nhìn có vẻ, nếu không nói thì cậu ta sẽ không chịu đi.
Hứa Chi Hạ mới bước sang lề đường hai bước: “Cậu muốn nói gì?”
Vương Kỳ nhìn Hứa Chi Hạ và cười ngốc nghếch, có chút ngại ngùng: “Hứa Chi Hạ, thực ra sau khi tốt nghiệp tôi thường nghĩ về cậu.”
Hứa Chi Hạ mơ hồ: “?”
Vương Kỳ nhấn mạnh: “Thật đấy!”
Hứa Chi Hạ dường như hiểu ý, mặt có chút đỏ, quay đi: “Tôi phải về nhà.”
Vương Kỳ lại chắn trước mặt Hứa Chi Hạ: “Cậu nghe tôi nói xong đã.”
Hứa Chi Hạ nhìn Vương Kỳ.
Vương Kỳ: “Tôi vừa thấy cậu, cậu biết tôi phấn khởi đến mức nào không?”
Dự đoán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-he-hoang-da-toan-nhi/1463554/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.