Hắn buông tay khỏi tay nắm cửa, nói: “Tôi có nấu cá tuyết bạc, xuống vừa ăn vừa nói chuyện đi.”
Cố Đăng: “…”
Lại định dùng đồ ăn ngon để mua chuộc anh sao? Tuy trong lòng lầm bầm vài câu, nhưng Cố Đăng vẫn kéo chăn xuống giường.
Anh chưa từng ăn món nào Chương Ly nấu, cũng chẳng mong đợi gì, ai ngờ màu sắc, hương thơm, mùi vị đều đầy đủ. Cũng đúng thôi, cá tuyết bạc là đặc sản ở Alaska, thịt cá tươi, nấu sao cũng không dở nổi.
Cố Đăng ăn no chừng bảy tám phần, đặt dao nĩa xuống, ngẩng đầu hỏi: “Nói đi, lý do của anh là gì?”
Chương Ly rót cho anh ly nước cam, im lặng một lúc rồi mới mở miệng: “Chuyến đi lần này là do tôi có suy tính riêng.”
Cố Đăng “ừ” khẽ, vẻ mặt không mấy thay đổi.
Chương Ly nói tiếp: “Tôi có một người anh trai.”
Cố Đăng vẫn tiếp tục cắt cá: “Trùng hợp ghê, tôi cũng có.”
“Anh tôi mất rồi.” Chương Ly nói.
Cố Đăng giật mình ngẩng đầu lên, bất giác không nói nổi nữa.
Sắc mặt Chương Ly vẫn bình tĩnh, hắn nói tiếp: “Theo dấu tuần lộc di cư là ước mơ từ lâu của anh ấy. Trước kia tụi tôi cứ tưởng còn nhiều thời gian lắm… cho tới bây giờ…”
Hắn không nói tiếp nữa, nhưng Cố Đăng đã hiểu. Nếu tin tức đưa là thật, thì năm nay chính là cơ hội cuối cùng.
Chương Ly lại nói: “Tôi nói là để bảo vệ môi trường mới ghi hình cuộc di cư của tuần lộc, thật ra là để hoàn thành tâm nguyện còn dang dở của anh tôi.”
Trong lòng Cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-xuan-o-alaska-chuoc-duong/2799131/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.