🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau hơn một tháng xa cách, lần gặp lại này khiến cả Cố Đăng lẫn Chương Ly đều khó lòng kiềm chế. Mãi đến khi có bóng người thoáng qua ngoài cửa, lý trí của Cố Đăng mới trở về. Anh rúc vào lòng Chương Ly, hơi kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Nhưng Chương Ly lại tham lam đuổi theo, bóp eo anh rồi đưa lưỡi luồn vào miệng anh.

Lưỡi của hắn cứng rắn, cọ lên vòm miệng khiến chân Cố Đăng mềm nhũn, gần như đứng không vững.

“Có người…” Cố Đăng khó khăn thoát khỏi vòng tay hắn, thốt lên hai chữ.

“Không sao.” Chương Ly thả anh ra, chóp mũi kề sát, th* d*c, “Là đệ tử của tôi, nó sẽ không nhiều chuyện.”

“Anh còn có cả đệ tử?” Cố Đăng tò mò ngẩng đầu.

Chương Ly “ừ” một tiếng, nói: “Tôi không muốn nói về nó, chỉ muốn ở bên em.”

A Mông đứng ngoài nghe rõ mồn một: “…”

“Khụ khụ.” Cậu ta cố ý ho lớn một tiếng, rồi gọi: “Sư phụ, con đưa Gà Gà về rồi nhé!”

“Biến.” Chương Ly lạnh lùng ra lệnh.

Cậu thiếu niên lầu bầu một câu, rồi dẫn chó con rời đi. Cửa nhà hàng đóng lại, trong phòng lại trở về yên tĩnh.

Hai người nhìn nhau, hơi thở đều không yên. Chương Ly đã phản ứng rõ rệt, nhưng Cố Đăng lại đeo khẩu trang vào, ra vẻ sẵn sàng rời đi.

Chương Ly cụp mắt, dưới ánh đèn vàng ấm trông có phần đáng thương: “Em… không ăn cơm nữa à?”

Cố Đăng đội mũ lên, bình tĩnh nói: “Về nhà em.”

Căn hộ của Cố Đăng ở trung tâm thành phố là dạng thông tầng rộng hơn hai trăm mét vuông, chủ đạo là sắc trắng, điểm xuyết bằng những món nội thất và tác phẩm nghệ thuật rực rỡ, trông thanh nhã mà nhiệt tình, y hệt khí chất của anh.

Chương Ly theo sau anh vào nhà, tiện tay đóng cửa lại.

Cố Đăng cúi xuống lấy dép cho hắn, vừa ngẩng đầu đã bị kéo ôm eo, bị ép vào tủ giày hôn ngấu nghiến.

Hai người từ cửa ra vào cởi dần đến phòng ngủ, Cố Đăng thở hổn hển chống vào ngực Chương Ly: “Tắm trước đã.”

Chương Ly khàn giọng “ừ” một tiếng, bế anh vào phòng tắm.

Nước nóng xối ào ào ướt đẫm cả hai, Chương Ly thuận thế đè Cố Đăng úp mặt vào tường, c*n v** c* bên của anh…

Phòng ngủ loang lổ hỗn loạn, Cố Đăng người đầy dấu vết, mệt đến mức chẳng nhấc nổi ngón tay.

Chương Ly xoa nhẹ cái bụng mềm mỏng của anh, đột nhiên trở mình hỏi: “Tôi dùng bếp được không?”

“Dùng đi.” Cố Đăng vừa mệt vừa buồn ngủ, kéo chăn trùm mình lại rồi thiếp đi.

Ngũ quan của Cố Đăng thuộc dạng tinh xảo, tách riêng hay ghép lại đều hài hòa đến mức hoàn hảo. Trở lại cuộc sống quen thuộc, sự nghiệp lại khởi sắc, khiến sự tinh xảo ấy được điểm thêm một tầng sắc sảo và chắc chắn. Dù có đang nằm đó với đầy dấu vết, cũng không ai dám xem thường hay cho rằng anh yếu đuối.

Đây chính là người hắn yêu…

Chương Ly chăm chú nhìn từng đường nét trên khuôn mặt và cơ thể anh, lần nữa nhận thức rõ ràng: hắn may mắn nhường nào. Một người xuất sắc như vậy, từng có khoảnh khắc hoàn toàn thuộc về hắn.

Cảm giác thỏa mãn ấy gần như muốn nuốt trọn Chương Ly. Hắn thở gấp, không kiềm chế nổi mà kéo chăn của Cố Đăng ra, lần nữa đè lên.

Cố Đăng đã mệt lả, chỉ khe khẽ rên khi cảm nhận được động tác của hắn, cuối cùng vẫn để mặc tất cả.

Lần này không kéo dài, Chương Ly rất nhanh đã lấy lại lý trí, không giày vò anh quá nhiều, vội vã kết thúc.

Với Chương Ly là kết thúc sớm, nhưng với Cố Đăng thì như thể mất nửa cái mạng. Đến lúc kết thúc, anh đã không nói nổi một lời, kể cả khi cao trào nhất, cũng chỉ phát ra vài tiếng thở yếu ớt.

Chương Ly để lại dấu vết mình lên khắp người Cố Đăng, vì chút bản năng chiếm hữu, tạm thời không giúp anh dọn dẹp.

Trong mùi lạ nồng trong phòng ngủ, Cố Đăng dính nhớp ngủ thiếp đi, nhưng chẳng bao lâu đã bị lay tỉnh.

“Ăn chút gì rồi ngủ tiếp.” Chương Ly bưng một bát mì vào, nói, “Tạm ăn đỡ đã, trong tủ lạnh em chẳng có gì. Tôi làm mì trứng cà chua, mai nấu món ngon hơn cho em.”

Cố Đăng cũng chẳng kén ăn, ngồi dậy ăn từng miếng mì hắn đút. Mì dai, nước sốt đậm đà, vị chua ngọt mặn cân bằng, anh ăn gần nửa bát.

Chương Ly định đút tiếp, nhưng anh lắc đầu: “Không ăn nổi nữa.”

Hắn không ép, húp nốt phần còn lại, rồi dọn bát đũa, bế người vào phòng tắm tắm rửa. Ăn xong tinh thần Cố Đăng khá hơn, bị hắn dỗ dỗ dụ dụ thêm lần nữa, cho đến khi ngất lịm trong làn hơi nước mịt mù, mới được bế ra ngoài.

  •  

Trưa hôm sau, Tiểu Mễ xách hai hộp đồ ăn năm sao mở cửa căn hộ của Cố Đăng. Chị Lan nói dạo này anh viết nhạc mệt lắm, bảo cô đến chăm sóc ăn uống, còn dặn đừng đến quá sớm vì anh phải ngủ bù. Tiểu Mễ vâng dạ hết, đúng mười hai giờ đến.

Không ngờ vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi canh gà, gà mái thả vườn hầm cùng nấm dại tháng bảy, mùi thơm xộc lên k.ích t.hích tột độ.

“Anh Đăng lúc nào biết nấu ăn vậy?”

Cô nuốt nước miếng, bỏ đồ xuống rồi bước vào bếp. “Xèo” một tiếng, mùi hành phi quyện với hải sản tràn ra, là món tôm hùm Úc xào ba loại hành nóng hổi.

Một người đàn ông cao lớn đang đứng trước bếp lửa, nghe động tĩnh quay đầu liếc nhìn cô, rồi bình thản tắt bếp, bày tôm ra đĩa. Trông cứ như chủ nhà, còn cô mới là khách.

Tiểu Mễ lo lắng nhìn đối phương dò xét: “Ơ, anh là…”

“Đinh——”

Lò hấp cạnh đó vang lên. Tiểu Mễ quay lại nhìn thì thấy trong đó có cả một con cá mú sao đỏ trắng xen kẽ.

Người đàn ông trông dữ dằn, nhưng thái độ lại rất tốt, lập tức tháo găng tay, chìa tay ra: “Chào cô, tôi là Chương Ly.”

“À à,” Tiểu Mễ gật đầu, cũng giới thiệu, “Em là Tiểu Mễ, trợ lý của anh Đăng.”

Chương Ly nói: “Tôi biết.”

“Vậy anh là…” Tiểu Mễ nghiêng đầu nhìn, đột nhiên nhớ ra, “Anh là đầu bếp ở nhà hàng Alaska phải không? Em gặp anh một lần rồi.”

Chương Ly gật đầu.

Nhớ lại việc hôm qua Cố Đăng đi tìm chủ nhà hàng hỏi này nọ, Tiểu Mễ sáng tỏ: “Lẽ nào anh là đầu bếp mà anh Đăng mời về?”

Chương Ly thoáng sững người, rồi khôi phục vẻ bình tĩnh, chỉ đáp: “Tất cả cứ theo lời Cố Đăng.”

Cô càng tin chắc mình đoán đúng, thở dài: “Biết vậy em khỏi qua đây rồi.”

Tiếng bước chân quen thuộc vang lên ngoài phòng khách, Tiểu Mễ lập tức chạy ra: “Anh Đăng, em…”

Cố Đăng mặc một chiếc áo choàng lụa rộng rãi bước ra khỏi phòng ngủ, chất vải ngọc trai hồng nhạt khiến anh tràn đầy sinh khí, như đóa bách hợp vừa được mưa tưới. Môi anh đỏ ửng không bình thường, khi xoay đầu để lộ chiếc cổ dài, phía trên là một mảng đỏ rực…

Tiểu Mễ sững sờ.

Ánh mắt cô lướt tới lui giữa những dấu vết giống hôn lên cổ Cố Đăng, não như nổ tung, như có ấm nước sôi gào thét trong đầu.

A a a a a!! Cô vừa nhìn thấy cái gì??? Đây là thật sao??? Cô che mặt, đầu óc loạn như cào.

Cô lại nhớ tới cơ bắp của đầu bếp kia… lẽ nào người ta không chỉ nấu ăn mà còn “nuôi” cả thân thể anh Đăng nhà cô?!

Nhưng có khi nào cô nghĩ lệch không? Anh Đăng giống tiên trên mây, làm sao lại vướng vào quan hệ loạn xì ngầu với đàn ông được!

Cô thuyết phục bản thân: nhất định là mình nghĩ sai! Mấy dấu đỏ kia chắc dị ứng, hoặc muỗi cắn thôi!

Tiểu Mễ vừa an ủi xong. Cố Đăng liền bước qua mặt cô, hôn đầu bếp kia một nụ hôn nóng bỏng.

Tiểu Mễ: !!!

A a a a a cô xem cái này có phải phạm pháp không!!! Cô có bị anh Đăng đuổi hay đầu bếp kia giết khẩu không?!!

Mãi đến khi đầu bếp kia đẩy Cố Đăng ra, nhắc “có người”, Cố Đăng mới quay đầu nhìn về phía cô.

Đôi mắt xếch khẽ nhướng, gương mặt xinh đẹp lộ chút bực bội vì bị quấy rầy.

“Đăng, anh Đăng!” Tiểu Mễ lập tức đứng thẳng, sợ tới mức nói lắp, “Xin, xin lỗi, em không cố ý nhìn trộm đâu, thực ra em ở đây từ nãy rồi!”

Cố Đăng cũng không tức, bình thản hỏi: “Em tới làm gì?”

“Chị, chị Lan bảo em mang đồ ăn tới…” Cô sợ run, cố gắng nói rõ, “Đồ em để trên bàn rồi, anh còn cần gì nữa không? Nếu không thì em…”

Cố Đăng phất tay, tay áo lụa trượt xuống để lộ mấy dấu răng…

Tiểu Mễ: !!!

Cô đâu từng thấy cảnh này, ấp úng nói: “Vậy em không làm phiền nữa, em về trước, chị Lan…”

Cô cắn môi, rối rắm một hồi rồi dứt khoát: “Chuyện hôm nay em sẽ giữ bí mật giúp anh! Em không thấy gì hết!”

Cố Đăng hài lòng gật đầu: “Ngoan.”

Giọng điệu lười nhác, khí chất khác hẳn hình tượng “tiên khí” thường ngày, thay vào đó là sự từng trải sau kh*** c*m, như trái chín mọng, hay đóa hoa bung nở rực rỡ.

Tiểu Mễ hơi đỏ mặt, lí nhí nói nên làm mà.

Nhưng Cố Đăng nói tiếp: “Chị Lan biết rồi, em không cần áp lực.”

Cô ngẩng đầu kinh ngạc.

Cố Đăng lại nói: “Cảm ơn em ghé qua, đồ ăn mang về mà ăn nhé. Anh cho em nghỉ ba ngày, đừng tới nữa.”

Ba ngày…

Sắc mặt Tiểu Mễ biến hóa phong phú, trong đầu đã tự biên tự diễn cảnh anh Đăng và đầu bếp kia chiến đấu ba ngày ba đêm…

Cô đỏ bừng mặt, lắp bắp nói: “Vâng vâng, em đi đây, cảm ơn anh Đăng.”

Tiểu Mễ chạy ra cửa, mới nhớ mình quên hộp đồ ăn, lại vọt quay vào như cướp, xách đi rồi đóng sập cửa.

Trong phòng ăn, Chương Ly lần lượt bày ra canh gà nấm, tôm hùm xào hành, cá mú hấp. Hắn múc canh cho Cố Đăng, cuối cùng mở miệng: “Em nói với quản lý rồi?”

“Ừ, nói rồi.” Cố Đăng cúi đầu húp một thìa canh, vị ngọt từ gà thả và nấm rừng tràn đầy khoang miệng, khiến anh mãn nguyện tới nheo mắt.

Chương Ly mặt nghiêm túc, không đụng đũa, lại hỏi: “Vậy cô ấy có…”

“Không.” Cố Đăng đáp, rồi ăn thêm miếng cá mú, thịt cá mềm mịn, vị thanh nhẹ.

Chương Ly lo lắng liếc anh: “Sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của em không…”

Cố Đăng gắp cá nhét vào miệng hắn, lắc đầu: “Ăn xong rồi nói.”

Cơm nước xong, Cố Đăng ôm đĩa trái cây vừa ăn vừa nói kế hoạch sắp tới.

Nói xong, anh ngẩng đầu nhìn Chương Ly: “Tuy em không thể công khai hoàn toàn, nhưng cũng sẽ không cố giấu người xung quanh. Anh thấy vậy chấp nhận được không?”

“Đủ rồi.” Chương Ly lắc đầu, lát sau nói tiếp, “Thế này còn hơn tôi tưởng rất nhiều.”

Cố Đăng nhướng mày: “Trong tưởng tượng của anh là sao?”

“Không có gì, thế này là tốt lắm rồi.” Chương Ly biết điều, không hỏi tiếp.

“Anh tưởng em sẽ yêu đương lén lút với anh à?” Cố Đăng liếc nhìn, không đồng tình, “Em không phải người như vậy. Hơn nữa anh còn dọn từ New York về Bắc Kinh, mà nếu chỉ được yêu em trong bóng tối thì oan cho anh quá rồi.”

“Tôi vui vì em nghĩ như vậy.” Chương Ly nắm lấy tay phải của anh, ánh mắt sâu thẳm hơn.

“Dĩ nhiên rồi. Em thích anh, sao có thể để anh chịu ấm ức.” Cố Đăng nói xong đầy lý lẽ, rồi xiên một miếng dâu tây bỏ vào miệng.

Chương Ly cúi xuống, cắn vỡ miếng dâu trong miệng anh, nước dâu hồng nhạt trượt xuống cổ họng, bị hắn dùng lưỡi li.ếm sạch.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.