Sau hơn một tháng xa cách, lần gặp lại này khiến cả Cố Đăng lẫn Chương Ly đều khó lòng kiềm chế. Mãi đến khi có bóng người thoáng qua ngoài cửa, lý trí của Cố Đăng mới trở về. Anh rúc vào lòng Chương Ly, hơi kéo giãn khoảng cách giữa hai người. Nhưng Chương Ly lại tham lam đuổi theo, bóp eo anh rồi đưa lưỡi luồn vào miệng anh.
Lưỡi của hắn cứng rắn, cọ lên vòm miệng khiến chân Cố Đăng mềm nhũn, gần như đứng không vững.
“Có người…” Cố Đăng khó khăn thoát khỏi vòng tay hắn, thốt lên hai chữ.
“Không sao.” Chương Ly thả anh ra, chóp mũi kề sát, th* d*c, “Là đệ tử của tôi, nó sẽ không nhiều chuyện.”
“Anh còn có cả đệ tử?” Cố Đăng tò mò ngẩng đầu.
Chương Ly “ừ” một tiếng, nói: “Tôi không muốn nói về nó, chỉ muốn ở bên em.”
A Mông đứng ngoài nghe rõ mồn một: “…”
“Khụ khụ.” Cậu ta cố ý ho lớn một tiếng, rồi gọi: “Sư phụ, con đưa Gà Gà về rồi nhé!”
“Biến.” Chương Ly lạnh lùng ra lệnh.
Cậu thiếu niên lầu bầu một câu, rồi dẫn chó con rời đi. Cửa nhà hàng đóng lại, trong phòng lại trở về yên tĩnh.
Hai người nhìn nhau, hơi thở đều không yên. Chương Ly đã phản ứng rõ rệt, nhưng Cố Đăng lại đeo khẩu trang vào, ra vẻ sẵn sàng rời đi.
Chương Ly cụp mắt, dưới ánh đèn vàng ấm trông có phần đáng thương: “Em… không ăn cơm nữa à?”
Cố Đăng đội mũ lên, bình tĩnh nói: “Về nhà em.”
Căn hộ của Cố Đăng ở trung tâm thành phố là dạng thông tầng rộng hơn hai trăm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-xuan-o-alaska-chuoc-duong/2799157/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.