Dù có hơi trục trặc, nhưng cuối cùng chuyện hợp tác cũng được quyết định. Dĩ nhiên không đến mức bắt Chương Ly giảm giá xuống một phần mười như lời nói đùa, cuối cùng Cố Đăng tăng ngân sách quay MV và còn cho Chương Ly đồng sáng tác.
Ban đầu hắn còn không chịu, cho đến khi Cố Đăng nghiêm mặt hỏi: “Anh không muốn cùng em đứng tên à?”
Chương Ly hôn nhẹ lên khóe môi anh: “Tôi chỉ sợ người ta đoán được quan hệ của chúng ta thôi.”
Cố Đăng tỏ ra không bận tâm: “Đoán thì đoán.”
Anh thật sự không để ý nữa. So với danh tiếng bên ngoài, cảm nhận của người bên cạnh mới quan trọng hơn.
Ánh mắt Chương Ly lấp lánh ý cười, hắn ôm lấy Cố Đăng, nhẹ nhàng dỗ dành: “Biết em thương tôi, nhưng tôi cũng không muốn em bị dính vào miệng đời.”
Việc đồng sáng tác này, đến cả Thẩm Thanh Lam cũng có ý kiến lớn, chị nói thẳng với Cố Đăng: “Chuyện này chẳng phải công khai rồi còn gì? Cả lời bài hát nữa, như này thì khác nào tuyên bố cho cả thiên hạ biết?”
Cố Đăng: “Chị chẳng phải từng nói, chỉ cần em không thừa nhận thì người ta đoán gì mặc kệ à?”
“Thôi, muốn sao thì tùy em.” Thẩm Thanh Lam thở dài, “Cũng lớn rồi, yêu đương đâu phải chuyện dễ. Bao giờ định cho bọn chị gặp mặt?”
Cố Đăng ngẩng đầu: “Chị định làm gì?”
“Em chẳng có chút kinh nghiệm nào, ít ra cũng để chị xem thử anh ta thế nào đã. Nhỡ em mù quáng bị lừa, chẳng phải chị phải lo hậu quả sao?” Thẩm Thanh Lam lườm anh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mua-xuan-o-alaska-chuoc-duong/2799159/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.