Câu "tửu lượng của tôi cậu biết rồi" của Quan Tuyết Tức thực ra có nghĩa là: tôi không uống.
Cậu chỉ từng uống rượu một lần duy nhất, đó là trong tiệc sinh nhật của Dương Dật Nhiên vào năm ngoái.
Tửu lượng vốn không phải thứ bẩm sinh mà có, trừ phi trời phú, còn không đều phải dựa vào tập luyện mà thành. Quan Tuyết Tức không đến mức một ly đã gục, nhưng cũng chẳng thể uống nhiều.
Nhiều nam sinh trung học luôn gán việc hút thuốc, uống rượu với những từ như "ngầu" hay "trưởng thành". Riêng Quan Tuyết Tức không nghĩ vậy. Cậu nghiêm túc tin rằng rượu làm giảm trí thông minh, nếu tránh được thì tốt nhất nên tránh.
Sáng ngày 1 tháng 10, Phó Dương vừa thức dậy đã nhắn tin cho cậu:
"Anh Tiểu Quan ơi, Quốc khánh vui vẻ nha, báo sớm của ngài đây!" Quan Tuyết Tức không thèm đáp lễ, chỉ lạnh nhạt trả lời: "Mười giờ rồi, cậu báo sớm với ai vậy? Tôi giải xong một đề toán rồi đây này." Phó Dương: "..." Đúng là khoảng cách giữa người với người. Phó Dương tìm cậu để kéo vào nhóm chat của đội bóng rổ, vì cậu ta đã quên làm việc này trước đó. Cậu ta thêm Quan Tuyết Tức vào nhóm, bảo cậu kéo luôn Trần Tích vào. Vừa vào nhóm, màn hình tràn ngập lời chào hỏi và những biểu cảm GIF bay loạn xạ. Thực tế phần lớn thành viên trong đội bóng Quan Tuyết Tức đều đã quen biết. Dù cậu không biết họ thì họ cũng biết cậu. Ngược lại, Trần Tích mới thực sự là người mới. Tuy nhiên, Trần Tích là một nhân vật có tiếng trong trường,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-huong-cua-nguoi-na-kha-lo-lo/2711387/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.