Từ sáng sớm, bầu trời đã âm u, từng cụm mây xám chì nặng nề đè nén ở chân trời. Đến trưa, thành phố Z đón trận mưa *****ên của tháng Mười Hai. Cơn mưa như trút nước đổ ào ào từ trên trời xuống, tiếng cười đùa trong khuôn viên trường cũng lập tức bị nhấn chìm trong âm thanh ào ào ấy. Gió lạnh lẫn hơi nước tạt thẳng vào mặt, se sắt lạnh, hơi lạnh len lỏi khắp khuôn viên trường trong tiết trời mùa đông.
Sau bữa trưa, hơn chục học sinh tụ tập trước cổng nhà ăn, ngước nhìn màn mưa dày đặc, ai nấy đều rầu rĩ.
“Phiền thật! Không biết trời sẽ mưa đến bao giờ nữa đây?” Một học sinh bên cạnh không kiên nhẫn than thở.
Cơ Phi Nghênh cũng thấy thời tiết thế này thật phiền phức, nhưng việc cần làm ngay là đưa Chu Vân Kỳ về ký túc xá.
Cô chộp lấy một nam sinh đang cầm ô chuẩn bị rời khỏi nhà ăn: “Bạn ơi, bạn định về ký túc xá đúng không?” Người kia không đeo cặp, trông giống học sinh nội trú.
“Ừ.” Nam sinh đáp gọn.
Cơ Phi Nghênh chỉ vào Chu Vân Kỳ bên cạnh: “Bạn mình cũng là học sinh nội trú, bạn có thể cho bạn ấy đi nhờ được không?”
“Ồ, tất nhiên rồi!” Nam sinh lập tức nhường nửa bên ô. Giúp đỡ người khác vốn là chuyện tốt, cậu sẵn lòng.
“Khoan đã, còn cậu thì sao?” Chu Vân Kỳ kéo tay bạn. Cô không ngờ Cơ Phi Nghênh lại chủ động nhanh nhẹn như vậy, vốn định cùng cô ấy đứng đây chờ mưa ngớt.
Cơ Phi Nghênh ra hiệu cho cô đừng lo: “Cậu cứ về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-vi-cua-noi-nho-xuyen-qua-tang-may/2787344/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.