Cơ Phi Nghênh dự định học lấy bằng lái trong kỳ nghỉ hè, sau khi trở về thành phố Z thì gần như ngày nào cũng có mặt ở sân tập lái.
Mẹ cô muốn cùng con gái đi du lịch để thư giãn một chút. Tính ra, sau khi thi xong bằng lái đến trước khi đi du học vẫn còn khoảng mười ngày rảnh rỗi, nên bà đã đến công ty du lịch lấy mấy tờ rơi về cho cô tham khảo.
Chiều hôm đó, Cơ Phi Nghênh về nhà liền ngồi xuống nghiên cứu các điểm đến trong tờ rơi.
Khi mẹ cô đang nấu cơm trong bếp thì điện thoại vang lên, cô giúp bắt máy.
Là một đồng nghiệp ở viện nghiên cứu nơi bố cô công tác gọi đến.
Mẹ cô bước ra từ bếp, thấy nét mặt cô khác lạ thì không khỏi hỏi:
“Có chuyện gì vậy?”
Chuyến bay quốc tế mà bố Cơ Phi Nghênh đi từ Úc về thành phố Y đã gặp sự cố. Máy bay bất ngờ rơi xuống Thái Bình Dương, toàn bộ hành khách và tổ bay không ai sống sót.
Mẹ cô lập tức bỏ dở bữa cơm, bảo cô gọi điện đến hãng hàng không để xác nhận danh sách hành khách.
Trong thời gian ôn thi TOEFL, ngày nào Cơ Phi Nghênh cũng luyện kỹ năng nghe, lúc nộp hồ sơ còn phải thực hiện vài cuộc phỏng vấn xuyên lục địa, khả năng nói tiến bộ vượt bậc, nên không gặp khó khăn gì trong việc hiểu rõ nội dung cuộc gọi.
Nghe nhân viên hãng hàng không đọc ra chính xác thông tin quen thuộc đến đau lòng ấy, trái tim cô rơi thẳng xuống vực sâu, nước mắt trào ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mui-vi-cua-noi-nho-xuyen-qua-tang-may/2787386/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.