Khi y mười bốn – mười lăm tuổi, lần đầu gặp gỡ thì Cố Kiến Thâm vẫn còn làm việc nơi tạp dịch.
Căn nguyên không khác mấy so với trong ảo cảnh, tóm lại từ khoảnh khắc bắt gặp đôi mắt Cố Kiến Thâm, y không ngừng đặt thức ăn, tìm mọi cách gần gũi với hắn.
Thời gian lâu dài, hai người thân thuộc, chắc hẳn khi đó ngoài ý muốn bị thất sư huynh bắt gặp, thất sư huynh nhắc nhở làm Thẩm Thanh Huyền bỗng nhiên bừng tỉnh.
Y thích Cố Kiến Thâm, nhưng vẫn còn khá hời hợt, y không muốn mang phiền toái cho Cố Kiến Thâm, cũng không nguyện trăm năm sau chỉ còn lại mình lẻ loi hiu quạnh, vì vậy kết thúc quan hệ hai người.
Tuy không biết khi đó Cố Kiến Thâm ra sao, nhưng nếu nghĩ thì hẳn là hắn đau khổ lắm.
Thẩm Thanh Huyền mười lăm tuổi trong hiện thực có lẽ không hiểu thân thể vạn huyết là gì, lại càng sẽ không giúp Cố Kiến Thâm tu hành, nói vậy sau này Cố Kiến Thâm thành công bái nhập sư môn, một phần là vì không cam lòng.
Về sau hai người gặp lại trong sư môn, và cùng là tu sĩ nên không còn băn khoăn gì nữa.
Hai người vốn dĩ có tình, vì thân phận chênh lệch nên mới tách ra, vận mệnh sắp đặt tương phùng vào độ tuổi nhiệt huyết nhất, sau khi mở rộng cửa lòng giải thích rõ ràng, quan hệ cả hai càng không thể vãn hồi.
Tình cảnh đó chắc hẳn không khác mấy so với lần đầu gặp lại sau khi mất trí nhớ.
Về sau nữa, Cố Kiến Thâm bị kẹt tại luyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/muon-phi-thang-thi-yeu-di/232372/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.