Ngu Thính bị sốt.
Thực ra, sáng nay khi đi làm thủ tục ly hôn, cô đã cảm thấy đau đầu và tinh thần rất kém, có lẽ do làm việc quá sức, thiếu ngủ kéo dài khiến sức đề kháng suy giảm, cộng thêm việc cô gội đầu trong mùa đông nhưng không sấy khô và thức trắng cả đêm.
Đêm nay, cô vẫn không ngủ được. Trán nóng ran, đầu đau như búa bổ, cô nằm trên sofa đến gần sáng mới chợp mắt, nhưng giấc ngủ vẫn không sâu, cứ tỉnh giấc liên tục, phần lớn thời gian chìm trong trạng thái mơ mơ màng màng, bất an, khó chịu.
Vừa chợp mắt thêm một lát thì bị tiếng động ngoài cửa làm cho tỉnh giấc – hay nói đúng hơn là giật mình tỉnh dậy. Lúc này trời bên ngoài đã sáng rõ, đã là buổi sáng. Tim Ngu Thính đập nhanh, cô đứng dậy định ra mở cửa kiểm tra, nhưng vừa đặt chân xuống đất thì mắt tối sầm lại, suýt ngất đi. Cô phải vịn vào tường, đứng một lúc mới lấy lại được cân bằng, mở cửa ra thì đối diện ngay với một nhân viên của công ty chuyển nhà đang ôm bộ dụng cụ vẽ của Nhiễm Linh đi xuống lầu.
"Ngu… chào Ngu tổng." Có lẽ là do vẻ mặt u ám, ánh mắt lạnh lùng của Ngu Thính khiến chàng trai hơi hoảng, lắp bắp giải thích lý do, "Hôm qua chúng tôi đã gặp cô và chào hỏi cô rồi, hôm nay đến để chuyển dụng cụ vẽ của cô Nhiễm.”
Ngu Thính hỏi: "Nhiễm Linh cũng đến sao?"
"Vâng… cô ấy đang ở trong phòng vẽ."
Ngu Thính không nói gì, chỉ bảo anh ta tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/my-nhan-cam-do-nghe/1349117/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.